“Cậu yên tâm, tôi không có ý định giết chết boss phản diện của cậu. Tôi biết, trước khi tôi kịp giết anh ta, cậu đã giết tôi rồi.”
Khuôn mặt Đường Hoan không chút cảm xúc, giọng điệu cũng rất lạnh nhạt.
Hệ thống có chút không vui. Xem ra ký chủ của nó đã thật sự hắc hóa rồi. Cô phân chia giới hạn với nó quá rõ ràng, cứ như cô và nó chỉ tồn tại mối quan hệ lợi dụng vậy.
Hệ thống cảm thấy cực kỳ tủi thân, cũng rất muốn khóc. Kéo quần lên thì không chịu nhận mặt nhau nữa, ký chủ rác rưởi!
[Vậy cô muốn làm gì?] - Cô mau bật mí cho bổn thống biết đi, hiện tại bổn thống cực kỳ lo sợ đó!
Đường Hoan bắt đầu trở nên trầm mặc, hai ngón trỏ cọ xát vào nhau, cô cúi đầu, tự “giải sầu” một mình.
Khi thấy Đường Hoan, trụ trì chùa Hộ Quốc, đại sư Viên Tuệ lắc đầu đầy bất đắc dĩ.
Quả nhiên, quả nhiên….
Ở chùa Hộ Quốc vài ngày, Đường Hoan không hề cầu phúc như cô đã nói mà vẫn luôn chơi cờ với đại sư Viên Tuệ.
“Lão nạp không ngờ tuổi trưởng Công chúa còn nhỏ mà cờ nghệ lại cao như vậy.” - Xong một ván cờ, đại sư Viên Tuệ cảm khái từ tận đáy lòng.
“Thứ khác không có, cũng chỉ có cờ nghệ là mang ra dùng được.”
Thân thể này của cô không thể luyện võ, chỉ có thể nghiên cứu những thứ không có tác dụng như cầm, kỳ, thi, họa.
“Trưởng công chúa thật khiêm tốn.”
Khi thu lại từng quân cờ, đại sư Viên Tuệ đột ngột hỏi: “Trưởng công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670738/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.