“Bạn tốt của bổn cung, đích thứ tử[1] của đại tướng quân Uy Viễn, Tôn Nguy từng vô tình gặp Bình An một lần, kinh thiên vi nhân[2], muốn làm quen với muội. Tôn Nguy là thư đồng[3] của bổn cung, hồi nhỏ, bổn cung và hắn ở chung với nhau, bản tính của hắn rất tốt…..” - Thái tử bình thản nói.
Không đợi gã nói xong, Đường Hoan đã cau mày, hỏi lại: “Thái tử ca ca đang nói tới Tôn Nguy, kẻ có vô số hồng nhan tri kỷ ở Tần lâu Sở quán[4], thỉnh thoảng còn tranh Hoa khôi với người ta đến đầu rơi máu chảy ấy hả?”
Đương nhiên Hoàng Đế và Thái hậu không hề biết đến những “sự tích phong lưu” của một tên Tôn Nguy nhỏ bé, còn vì sao Đường Hoan lại biết thì……
Đương Nhiên là bởi vì tên Tôn Nguy này chính là kẻ đã hại nguyên chủ.
Nhìn bên ngoài, hắn ta chẳng khác nào một tên ăn chơi trác táng nhưng thật ra hắn ta là một trong những con át chủ bài của Thái tử.
Thái tử không ngờ Đường Hoan lại biết Tôn Nguy, đã vậy, cô còn dìm Tôn Nguy xuống dưới bùn lầy!
“Thái tử ca ca, loại người nhân phẩm có vấn đề như vậy, ngài đừng qua lại thường xuyên quá. Ngài là một trữ quân, nếu qua lại với hắn thì chẳng khác nào phụ lòng kỳ vọng của Hoàng thượng bá bá với ngài cả.” - Tỏ vẻ đơn thuần, Đường Hoan nghiêm trang nói.
Thái tử: ……
Gã tức giận đến mức suýt nữa thì bóp nát chiếc nhẫn ban chỉ trên ngón cái.
Gã vốn định nhắc tới chuyện Tôn Nguy nhất kiến chung tình[5] với Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670690/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.