"Thì ra cô thật sự là Bùi Hoan Tâm à...." - Giọng điệu của gã ngập tràn ẩn ý - "Tôi vốn chỉ đoán mò mà thôi, không ngờ cô lại bị tôi lừa dễ dàng như vậy."
Đường Hoan: "......"
"Cô mượn xác hoàn hồn à, hay, còn có một bí mật khác lớn hơn?" - Mộ Cửu Lăng dán sát vào người Đường Hoan, hơi thở ấm nóng của gã phả vào tai cô.
Biết mình vừa rồi quá mất kiên nhẫn nên đã làm ra một chuyện vô cùng ngu ngốc, Đường Hoan dứt khoát không lên tiếng nữa.
Mộ Cửu Lăng cũng chẳng ép buộc cô, gã nói chuyện một mình: "Tôi vốn cho rằng ngoài thằng súc sinh Túc Ảnh kia thì chẳng có thứ đồ chơi nào thú vị nữa, không ngờ tại thời điểm mấu chốt lại xuất hiện cô. Trong đầu tôi đột nhiên có một ý tưởng vô cùng tuyệt vời, cô muốn nghe không?"
Đường Hoan lạnh lùng "phun" lại: "Mày mới là súc sinh, cả nhà mày đều là súc sinh!" - Con gấu nhỏ mà cô nuôi lớn, kể cả muốn mắng cũng chỉ cô mới có quyền mắng, ai cho phép người khác lảm nhảm.
Nghe được những lời này, biểu cảm của Mộ Cửu Lăng cũng không thay đổi, gã chỉ thong thả lật tay, tát mạnh vào mặt Đường Hoan.
Cái tát của gã khiến mặt Đường Hoan lập tức trở nên tê dại.
"Muốn nghe ý tưởng tuyệt vời của tôi không?" - Cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì, Mộ Cửu Lăng tiếp tục đề tài vừa nói.
Đường Hoan bưng mặt, không dám tiếp tục tranh cãi với gã biến thái này nữa.
"Túc Ảnh có vẻ rất coi trọng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670634/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.