Đường Hoan nghĩ thì rất hay nhưng khi cô vừa chạy về phía cửa sau, mấy tên đàn ông mặc đồ đen kia đã phát hiện, cũng bắt đầu đuổi theo cô.
Đường Hoan gần như dùng hết sức lực bình sinh mới chạy được tới đầu ngõ, sau đó, cô bị người ta ấn mạnh xuống đất.
"Đại ca, đại ca, có chuyện gì thì nói tử tế, đang yên đang lành, các anh bắt tôi làm gì?"
Hấp hối giãy giụa - ing.
"Ai phái cô tới, cô phải tự hiểu."
Đường Hoan:...... Mẹ nó, sao tôi có thể hiểu chứ, tôi cũng muốn biết mình được ai phái tới lắm!
Nhìn thấy đối phương rút từ thắt lưng ra một con dao, Đường Hoan lập tức hoảng loạn.
Cô liều mạng giãy giụa, sau đó cắn vào cổ tay của tên đang khống chế mình, cuối cùng, cô cũng tìm được một cơ hội thở dốc.
"Các anh đừng làm bậy! Tôi là Bùi Hoan Tâm, chị gái của Túc Ảnh!"
"Các anh để tôi gặp cậu ấy sẽ biết tôi không nói láo!"
"Coi như tôi cầu xin các anh đấy!"
Thấy đối phương nhìn chằm chằm tay mình, Đường Hoan theo bản năng giấu tay ra sau lưng.
Những tên đàn ông này cứ như cỗ máy giết người vậy, họ hoàn toàn làm lơ lời nói Đường Hoan, chỉ lo chấp hành nhiệm vụ được giao.
Bọn họ muốn chém đứt tay cô!
Đường Hoan cắn chặt răng. Khi lưỡi dao của đối phương sắp chạm vào tay cô, cô nghiêng người, sau đó đột ngột đẩy ra kẻ đang chắn trước mặt mình.
Trên tay cô, máu tươi chảy ồ ạt.
Đường Hoan cũng không rảnh lo nghĩ nhiều, cô che vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670632/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.