Túc Ảnh suy nghĩ một lát rồi nói thêm: "Chặt đứt tay trước."
Đàn những bài nhạc cô thường đàn nhất, dám có ý đồ xấu vào thời điểm này, quả thật là không muốn sống.
Túc Ảnh mở mắt, duỗi tay day day huyệt thái dương.
Anh còn chưa tới ba mươi vậy mà ấn đường[1] đã có một vết nhăn khá sâu, vậy mới biết, thường ngày anh đã sống một cuộc sống chẳng mấy vui vẻ và vô cùng khắc nghiệt.
Cô gái mù kia ngồi im lặng trên ghế, dường như cảm nhận được ánh mắt như rắn độc của anh rơi trên người mình, cô bất giác rụt rụt người, nhưng ngay sau đó lập tức ngồi ngay ngắn lại.
Lặng lẽ, ngắm nhìn.
[1]ấn đường: nơi nằm giữa hai đầu lông mày và tiếp giáp với phần trán.
*
* *
[Có phải cô đang cảm thấy cô gái vừa gặp ở toilet rất quen mắt đúng không?] - Hệ thống rác rưởi đột ngột online.
"Đúng vậy." - Lúc đó Đường Hoan đã cảm thấy kỳ quái nhưng vì dạo này có quá nhiều việc cần làm nên thần kinh của cô trở nên yếu ớt, mãi cũng không nghĩ rõ ràng được.
[Cô và cô gái đó giống nhau đến 40%.]
Cái đậu, vì sao những lời này lại quen tai đến vậy? Đường Hoan hơi lơ mơ.
[Có phải cô đang cảm thấy những lời này nghe rất quen?]
"Đúng."
[Tần Hoan Hoan và cô lúc trước giống nhau đến 40%.]
Đường Hoan cho rằng vấn đề này có chút phức tạp, cần suy nghĩ rõ ràng nên cô bắt đầu đếm đếm ngón tay.
Tần Hoan Hoan giống cô lúc trước đến 40%, cũng tương tự cô gái mù vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670631/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.