Nghe vậy, Hoàng Mao nôn nóng đến mức muốn dậm chân.
Túc ca! Lão đại! Anh không thể làm vậy!
Anh nhìn dáng vẻ ghen ghét của mình mà xem, đừng kích động!
"Quyết định vậy đi!" - Kha Hạo Vũ cười ha ha.
Trên thực tế, loại con nhà giàu sống trong nhung lụa từ nhỏ như Kha Hạo Vũ thì sao có thể thật sự theo đuổi một cô gái mù?
Hắn nói nhiều như vậy chẳng qua là muốn thử thái độ của Túc Ảnh mà thôi.
Nhìn thì có vẻ cậu cũng chẳng quá quan tâm đến người phụ nữ mù kia, Kha Hạo Vũ lập tức yên tâm.
Không để tâm là chuyện tốt, ít nhất khi chơi lớn cũng không cần lo sẽ làm mất mặt của cấp dưới đắc lực.
Chỉ là, "Kha thiếu" chưa nghe qua câu: trên đầu chữ "sắc" có một thanh đao.
Thanh đao này mà chém xuống, không biết sẽ trúng người ai.
*
* *
Mỗi kỳ, trường học đều sẽ tổ chức vũ hội để sinh viên giao lưu, làm quen với nhau[1].
[1]liên nghị(联谊): hoạt động phổ biến ở Nhật Bản, Hồng Kông, Đài Loan,... các sinh viên thường tụ họp để làm quen với những người bạn mới (thường là khác giới)
Trước giờ, Túc Ảnh rất lười tham gia các hoạt động tụ hội nhàm chán như vậy, nhưng, lần này cậu lại đi.
Lý do là vì Hoàng Mao càng ngày càng không biết điều, thỉnh lại lại khuyên cậu về nhà thăm Bùi Hoan Tâm, trong lòng bực bội, vì thế, Túc Ảnh mới tới vũ hội.
Trên sàn, các cô gái quần là áo lượt, ăn diện lộng lẫy[2], có thể nói là xa hoa trụy lạc[3], Túc Ảnh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670619/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.