Chuyên ngành Túc Ảnh chọn chính là sinh dược học, khi biết, Đường Hoan không khỏi cảm khái từ tận đáy lòng: Tên gấu con nhà mình vốn cố chấp ấy vậy mà lại được bẻ thẳng, muốn hành nghề y, cứu giúp thế nhân.
Túc Ảnh...
A, hành nghề y, cứu giúp thế nhân?
Biết trên đời này, thứ có lực sát thương lớn nhất là gì không?
Không phải đao kiếm, cũng chẳng phải vũ khí nóng, mà là vũ khí sinh hóa!
Vì vậy, cả Kha gia và Mộ gia đều nhúng chân vào lĩnh vực đó.
Có năng lực nghiên cứu phát minh trong lĩnh vực sinh dược học mới thật sự chặt đứt được gốc rễ của Mộ Cửu Lăng.
Trường học ở ngay trong thủ đô, cách nhà tầm một tiếng đi xe. Đến ngày khai giảng, Túc Ảnh dẫn theo Đường Hoan tới trường báo danh. Khi Túc Ảnh đi trên sân trường, lướt qua các nữ sinh, có thể nghe thấy thấp thoáng tiếng khe khẽ nói nhỏ: "Oa, nam sinh vừa nãy đẹp trai thật! Không biết có người yêu chưa."
"Mắt đui à, không thấy cậu ấy nắm tay một cô gái sao?"
"Ừ ha, một người mù chống gậy, tình cảm chắc chắn sẽ không lâu dài!"
"......"
Đáy mắt Túc Ảnh hiện lên vẻ mất kiên nhẫn và một tia rét lạnh.
Đường Hoan không hề so đo khi bị nói là người mù, ngược lại, cô cực kỳ vui vẻ hỏi tên gấu nhỏ nhà mình: "Thế mà mấy cô bé đó lại xem chúng ta là bạn cùng lứa, chẳng lẽ chị được "bảo dưỡng" tốt như vậy?"
Túc Ảnh: "......" Cho nên, cô chỉ chú ý đến điểm này?
"Đáng tiếc, chị chẳng thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670609/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.