Sau khi rời khỏi nhà Đường Hoan, Túc Ảnh lại bắt đầu sống những ngày tháng như trước đây.
Khi Mộ Cửu Lăng nhàn đến mức không còn việc để làm sẽ ra tay trêu đùa Túc Ảnh, mỗi lần đều khiến cậu chỉ còn lại nửa cái mạng. Khi Mộ Cửu Lăng không rảnh trêu đùa Túc Ảnh, cũng sẽ có kẻ vì lấy lòng Mộ gia mà xuống tay với cậu.
Vết thương trên người Túc Ảnh không ngừng nhiều thêm.
Trời cao giáng xuống cơn mưa tầm tã.
Mấy chục gã đàn ông to lớn thô kệch vây xung quanh một thiếu niên nhỏ yếu, tay đấm chân đá không ngừng. Đã vậy, còn vừa đánh người vừa cười ha ha, nghe cực kỳ chói tai, mang theo sự khoái trá khi dẫm đạp lên kẻ yếu.
"Tiểu súc sinh này sống dai thật!" - Gã đàn ông vừa nói, vừa dùng gậy sắt đánh vào chân Túc Ảnh.
"Cũng may là có tiểu súc sinh này, đời cũng thêm nhiều thú vui hơn!"
"Khi xuống tay thì nhớ cẩn thận, đừng chơi chết, nếu không Mộ gia sẽ tức giận!"
"......"
Chờ những kẻ đó đánh xong, giải tán, Túc Ảnh mới lung lay đứng dậy trong màn mưa.
Xương cốt trên người cậu cứ như bị nghiền nát, bụng bị đá một cách vô cùng tàn bạo nên giờ đau đớn dữ dội tựa sông cuộn biển gầm, nội tạng cứ như bị xê dịch hết đi vậy.
Hai mắt cậu mơ hồ, lung lay chống tường, bước đi lảo đảo...
...
Buổi tối, khi đi làm về, Đường Hoan vô cùng hoảng sợ, chỉ lo mình sẽ bị xe tông. Cô không ngờ, mình không bị tông trên đường mà lại "lật xe" ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670571/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.