Nơi vừa kín đáo vừa có điều kiện tốt trong miệng Trình Ánh là...
Một kho hàng kín mít, gần như không có kẽ hở, chỉ có một ô cửa sổ nhỏ dùng để thông khí, vô cùng tối tăm, người bị nhốt trong ấy một giây thôi cũng muốn ngỏm luôn rồi.
Đường Hoan thầm chửi thề.
Sao bảo sẽ giấu cô ở một nơi có điều kiện tốt?
Nói không giữ lời chính là kể khốn nạn.
"Hệ thống, cậu đã gửi video theo dõi ở tầng hầm để xe cho thư ký Lý chưa" - Sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên Đường Hoan làm là hỏi hệ thống.
Hệ thống trầm mặc một lúc.
Sau khi chuẩn bị xong, nó mới mở miệng rít gào...
[Có phải cô đã tính toán tất cả việc này từ trước đúng không?]
[Cô hỏi nơi Trình Ánh và Lâm Dĩ Nhu trao đổi tin tức, ta nói cho cô là dưới hầm để xe.]
[Cô hỏi Lâm Dĩ Nhu đã ăn trộm bí mật thương mại đến bước nào, có phải tới thời cơ mấu chốt rồi không, ta nói cho cô, hôm nay là thời cơ mấu chốt.]
[Kết quả, cô làm nhiệm vụ kiểu này ấy hả?]
Có vẻ hệ thống đã am hiểu sâu sắc bản chất của một con ngựa khi con ngựa đó hí lên, nó dậm chân rồi mới hí: [Ta nói cho cô, video theo dõi ở hầm xe, ta sẽ không gửi cho thư ký Lý! Cô còn chưa hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh đã muốn chết! Không có cửa đâu, cửa sổ cũng không có!]
Hệ thống chỉ có thể trách mình quá ngốc nghếch, không đoán ra dụng ý của Đường Hoan khi cô hỏi những tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670558/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.