Chương trước
Chương sau
Tiêu Liệt không ngờ, anh muốn nhìn thấy dáng vẻ tức giận của người phụ nữ chết tiệt kia, kết quả, người chịu tức giận lại là anh, đã vậy còn suýt ngã.
Cô cô cô, cô dám đá cả xe lăn của anh!
Suýt nữa thì Tiêu Liệt ngã xuống xe lăn theo quán tính. Trận chiến này, anh hoàn toàn thất bại!
Bởi vì ăn thiệt trên tay Đường Hoan nên Tiêu Liệt vẫn luôn khó chịu trong lòng. Khi thư ký Lý đến báo cáo công tác, thấy boss nhà mình vẫn âm u như trước, không cần hỏi hắn cũng đoán được, boss bị tiểu Lâm tiểu thư chọc tức.
Lại nói, hắn thật sự bội phục cô em gái này của Lâm Dĩ Nhu.
Rõ ràng bẩm sinh đã yếu ớt lại không dưỡng bệnh tử tế, hết lần này đến lần khác khiêu chiến sự nhẫn nại của tổng giám đốc, quả nhiên là một người phụ nữ đặc biệt.
"Boss, Tiêu Kim Trung đã cắn câu, ông ta muốn lấy bằng được mảnh đất phía nam thành phố, thậm chí còn muốn đổ hết vốn lưu động của Tiêu gia vào đó. Chỉ cần chờ đến lúc tài chính của Tiêu thị bị kẹt là ngài có thể trở về chủ trì đại cục." Trừ cô thanh mai trúc mã Lâm Dĩ Nhu là được boss quan tâm quá mức thì những lĩnh vực khác, boss vẫn luôn sát phạt quyết đoán, đây cũng chính là một trong những điểm khiến thư ký Lý bội phục Tiêu Liệt. Giống như một con sói, người đàn ông này có dã tâm và mưu kế vô cùng kín đáo, đủ để khiến người ta phải thần phục!
Đối với những việc nằm trong lòng bàn tay của mình, Tiêu liệt chỉ cười lạnh một tiếng.
Vật trong túi mà thôi, Tiêu Kim Trung nhảy xuống hố theo kế hoạch của anh......
Là chuyện trong dự kiến, chẳng có chút khiêu chiến gì cả, thậm chí còn không đủ để gợi lên sự hưng phấn của anh.
"Bắt đầu chuẩn bị những tư liệu liên quan đến việc điều trị chân của nước ngoài cho tôi, cũng liên hệ với đội ngũ chữa bệnh hàng đầu quốc tế, cố gắng trong thời gian ngắn nhất, chữa khỏi chân cho tôi."
Ngón tay mang theo nhẫn phỉ thúy của Tiêu Liệt gõ vào mặt bàn, vang lên những âm thanh giòn giã, càng khiến người đàn ông này thêm trầm ổn, cơ trí hơn.
Chữa khỏi chân trong thời gian ngắn nhất!
Thoát khỏi Lâm Dĩ Hoan, người phụ nữ chết tiệt, bám dai như đỉa!
Hiện tại, đây chính là mục tiêu duy nhất của Tiêu Liệt.
Anh không thể cứ tiếp tục đến giờ là bất giác nhìn cửa, chờ Lâm Dĩ Hoan tới ngâm chân, mát xa cho mình được.
Đợi sau khi chữa khỏi chân, anh muốn tất cả quay lại quỹ đạo cũ, bao gồm cả vị trí của Lâm Dĩ Nhu và Lâm Dĩ Hoan.
"Boss......" - Thư ký Lý cảm thấy đầu mình phình to, không biết vì sao hắn luôn là người phải làm những chuyện gây nguy hiểm cho tình mạng...
"Hửm?" - Tiêu Liệt lười biếng phát ra một tiếng, ý bảo hắn tiếp tục nói.
Thư ký Lý căng da đầu, lấy từ trong cặp ra một tấm thiệp mời, đúng, là thiệp mời tới dự hôn lễ của Lâm tiểu thư. Thiệp mời của hôn lễ phụng tử thành hôn, nói xem, lấy ra có gây nguy hiểm cho tính mạng hay không?
"Trình Ánh mời ngài tới tham dự... hôn lễ của gã."
Lại nói, Trình thiếu và boss nhà hắn đúng là một cặp oan gia, từ nhỏ đã tương ái tương sát. Trình thiếu có gì cũng phải khoe với Boss, thậm chí, thư ký Lý còn hoài nghi, Boss tâm tâm niệm niệm Lâm Dĩ Nhu như vậy là do Trình Ánh luôn khoe khoang trước mặt anh nên anh mới sinh ra tâm tư muốn cướp đoạt.
Tình cảm giữa những người đàn ông phức tạp hơn phụ nữ rất nhiều, vừa có thể là anh em cùng sống cùng chết đồng thời lại có thể tương ái tương sát như kẻ địch.
Đúng như dự đoán, Tiêu Liệt nghe vậy thì lập tức lạnh mặt, tay bất giác nắm chặt thành quyền.
"Nếu như tôi không đoán sai thì tiểu Lâm tiểu thư là em gái của Lâm tiểu thư, cũng sẽ tham dự hôn lễ. Boss, lúc đó, ngài dùng thân phận gì để tham dự?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.