Sự thật chứng minh, giác quan thức sáu của Đường Hoan vô cùng chuẩn xác, từ trong xe, một bàn tay trắng bóng như ngọc vươn ra, sau đó, một vị quý phụ[1] tầm ba mươi tuổi bước xuống.
[1]quý phụ: phụ nhân(từ chỉ phụ nữ thời xưa) phú quý sang trọng
Vị quý phụ đó có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, diễm lệ, hơn nữa, từ đầu đến chân đều lộ ra khí chất cao quý cùng uy nghiêm. Tơ lụa chẳng qua chỉ làm nền cho bà ta, mỹ mạo của bà ta mới là điểm gây sát thương lớn nhất, đó là vẻ đẹp gãi đúng chỗ ngứa, vẻ đẹp điềm đạm đáng yêu, mặc dù là một cô gái, Đường Hoan cũng suýt chảy nước miếng khi ngắm nhìn.
Sau khi xuống xe, phụ nhân vội vàng chạy vào một tòa nhà, nhìn qua trông có vẻ khá hoảng loạn, mắt ngấn lệ, khiến tim Đường Hoan...
Chậc, thật đẹp mắt!
Đường Hoan cảm khái, nhưng sau khi biết quan hệ của bà ta với Phó Liệt, cô lập tức không còn tâm tình ngắm người đẹp nữa, ngược lại...
Cảm giác cô dành cho bà ta là sự chán ghét khó nói thành lời.
Sở Thanh Thủy – Lương phi – người được sủng ái nhất trong hậu cung, mẹ nuôi của Yến vương Thẩm Hàn Xuyên.
Thái tử là con vợ cả, lại là con trưởng, theo lý mà nói, địa vị của hắn sẽ không thể bị bất cứ thứ gì lay động, nhưng, Thẩm Hàn Xuyên lại có thể tranh với hắn, dựa vào cái gì?
Cái hắn dựa vào chính là mẫu phi của hắn – báu vật vô giá trong lòng đương kim thánh thượng!
Yến vương Thẩm Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670476/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.