Sống ở phủ thái tử được hai tháng, khoa khảo đúng hạn mà tới.
Từ đầu đến cuối, Phó Liệt đều vô cùng bình tĩnh, đến ngày khảo thí cũng dựa theo thói quen, cùng ăn sáng với Đường Hoan xong mới ra cửa, ngược lại, Đường Hoan đưa Phó Liệt đi thi lại không ngừng run lên bần bật.
Hai tháng qua đi, ban đầu còn mang theo chút ngây ngô của thiếu niên, bây giờ Phó Liệt đã cao hơn rất nhiều, khí chất càng thêm trầm ổn, nho nhã, nhìn qua có vẻ lạnh lùng, phát triển theo hướng nam thần cấm dục.
Chình vì vậy, mỗi ngày Đường Hoan đều yên lặng nuốt nước miếng. So với nam thần của đại học y, Phó Liệt càng thêm anh tuấn bất phàm, thật muốn đè hắn ra....
Khi sắp vào trường thi, nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của Đường Hoan, Phó Liệt không kìm lòng nổi, cong cong khóe miệng.
Thiếu niên chi lan ngọc thụ[1] mỉm cười tựa ngàn vạn bông hoa lê nở rộ, khoảnh khắc ấy đẹp đến lóa mắt.
[1]chi lan ngọc thụ: cụm từ chỉ người ưu tú.
Phó Liệt cúi người, đột ngột hôn lên môi Đường Hoan, sau đó mới vào trường thi.
Hắn vô cùng coi trọng khoa cử lần này, chỉ cần vào trường thi, hắn nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ!
Cũng chắc chắn... hắn sẽ cho người mà mình để ý một tương lai tươi đẹp.
Nụ hôn vừa nãy là nụ hôn đính ước mà hắn cho cô, tuy rằng có rất nhiều đêm, thừa dịp cô ngủ say, hắn đã hôn môi cô, hôn cổ cô, hôn mặt cô, nhưng lúc này, hắn muốn quang minh chính đại hôn cô!
Đường Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670474/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.