- anh....
Mai Mai nhìn Dụ Nguyên ngồi trước ban công, quá lâu mãi mới thấy anh hút thuốc với ánh mắt cô độc như vậy.
Dụ Nguyên yên lặng nhìn vô hư không đáp lại lời Mai Mai gọi, một lúc lâu cười khổ nói:
- thật hổ thẹn, yêu cô ấy suốt nhiều năm như vậy nhưng vẫn chỉ dám hèn nhát không thổ lộ ra.
Mai Mai im lặng nhìn anh không nói gì, cô cũng thực sự không thể nói thành lời...
Dụ Nguyên lôi chiếc lắc tay trong túi ra, vô cùng tinh xảo nói:
- Nếu anh thực sự có dũng cảm để nói với cô ấy anh đã không như bây giờ có phải không?
Ánh mắt anh cô độc nhìn vào khoảng không im lặng...
Một đêm khó ngủ với Dụ Nguyên.
-----ta là dải phân cách, ngày hôm sau----
- Tôi đã nói là tôi không cần anh đưa về rồi cơ mà?!
San San day trán ngồi trên xe Vân Thiên Vũ càu nhàu, cô thấy tên này như có quỷ kế gì vậy, ép cô lên xe đưa đến trường bằng được, thật sự quá hết cách đi!
Vân Thiên Vũ vẫn mỉm cười nhìn cô im lặng không nói gì, cô cũng bó tay không nói thêm, nhìn ra ngoài cửa.
Sự im lặng này làm cô cảm thấy ngột ngạt nhưng anh thì không, thi thoảng anh quay ra nhìn cô cười dịu dàng hiếm có.
- Đến nơi rồi, tôi xuống đây.
Cô thực sự ghét cái sự im lặng này, vốn ghét nhau giờ lại đi cùng xe làm cô không thích ứng nổi, xe dừng lại cô mừng như bắt được vàng mở vội cửa.
- Khoan đã.
Vân Thiên Vũ nắm lấy tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nu-chinh-dung-khinh-thuong-ta/1564732/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.