San San tỉnh dậy thì trời cũng đã tối om, cơ thể hơi đau nhức nhưng không hoàn toàn mệt mỏi mà một cỗ thoải mái từ cơ thể phát ra.
Cô ngồi dậy thấy quần áo mình đều đã ở trên người đến đôi tất cũng vẫn còn bao bọc trên chân cô làm cô suýt tưởng làm chuyện kia với Minh Dạ Nguyệt là mơ nếu không có dấu hôn trên người đọng lại
- Tiểu thư San San, cậu chủ nói với tôi, cô dạy rồi thì xuống ăn tối còn cậu chủ đi ra ngoài có chút việc rồi ạ.
Tiếng hầu gái lưu loát vang lên ở ngoài cửa, cô im lặng ngồi dậy nhìn thấy tờ giấy trên bàn, dòng chữ cứng rắn lưu loát
" đợi anh về"
San San nhìn dòng chữ khuôn mặt không chút biểu cảm cất vào túi, đi ra phía gương túm bừa tóc lên buộc bước ra khỏi phòng, cô hầu gái định nói thì cô cướp lời:
- tôi có chút việc phải về, sẽ không ăn tối, nói với anh ấy là có gì cứ nhắn tin cho tôi.
Cô hầu gái im lặng cúi đầu cung kính che đi khóe môi giật giật... Không đùa đấy chứ? Cô gái này vô tâm vô phế thế sao...
San San đi ra khỏi nhà của anh, bước đi trên lòng đường vắng, căng mắt nhíu mày.... Cô không phải không muốn ở lại đợi anh, nhưng lại không có cảm giác mà muốn về... Cô cứ đi lung tung loạn lên rồi dừng lại trong ngõ vắng im lặng một lúc bật cười:
- Có vẻ dạo này tôi quá lơ là việc cảnh giác rồi!
Bóng đen kia vẫn im lặng không xuất hiện, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nu-chinh-dung-khinh-thuong-ta/1564731/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.