Một tuần sau khi Tâm Tâm tỉnh lại.
Mọi người tập trung trong phòng bệnh của Tâm Tâm.
Ba người nhà họ Tâm nhìn Tâm Tâm vui vẻ nói chuyện với ba mẹ Lưu Phong, thân thiết như thể đó mới là gia đình thực sự của cô, trong lòng dâng lên cảm giác thực hụt hẫng.
Tâm Tâm vẫn nói chuyện với bọn họ, nhưng chỉ giữ thái độ khách sáo, như với những người bình thường xa lạ.
Bọn họ đương nhiên đâu có tư cách trách cứ cô.
Thậm chí bây giờ, ngay cả tư cách đến chăm sóc bệnh cũng khó.
“Mẹ, Tâm Như đâu? Dạo gần đây mẹ thường xuyên qua chỗ con, không sợ Tâm Như ở một mình sẽ buồn sao?”
Tâm Tâm đột nhiên quay ra hỏi Hoàng Hạnh Hoa.
Hoàng Hạnh Hoa có chút khó trả lời: “Tâm Như….Tâm Như…con bé về nhà ba mẹ đẻ rồi.”
“Nhà ba mẹ đẻ? Không phải ba mẹ đẻ em ấy đang ở cùng trong nhà ba mẹ sao?”
Trái tim Tâm Thái nhói lên một chút, con gái nói là nhà ba mẹ, mà không phải là nhà chúng ta.
Con gái đã không coi nhà bọn họ là nhà của con bé nữa ư?
Tâm Nhật An thấy mẹ không trả lời được, liền trả lời thay: “Tâm Tâm, chuyện này khá dài. Tạm thời anh và ba mẹ không còn ở biệt thự trước đây nữa. Tâm Như cũng đã quay trở về với ba mẹ em ấy, không ở cùng nhà chúng ta nữa.” Hắn nói, trong đôi mắt có chút hy vọng, nhìn về phía Tâm Tâm.
Tâm Tâm ngạc nhiên, trong thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3375129/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.