Hắn nhớ đến thời gian khi bọn họ mới nhập học, hắn và Tâm Tâm suốt ngày cãi nhau.
Hắn thích cơ giáp, nhà họ Tiêu cũng có một phần sản nghiệp liên quan đến chế tạo linh kiện trong cơ giáp, do đó, hắn hiểu về cơ giáp hơn các bạn học. Đây là điều khiến hắn kiêu ngạo nhất, suốt ngày lấy ra khoe khoang khoác loác với chúng bạn.
Thế nhưng, sau khi nhập học mới chỉ một tháng, Tâm Tâm lại hấp thụ kiến thức cơ giáp rất nhanh, điểm khảo sát đầu năm thậm chí còn cao hơn hắn 5 điểm, khiến hắn bắt đầu chú ý đến cô.
Hắn so kè với cô mọi thứ.
Khả năng học tập kiến thức: Cô thắng hắn. 0-1.
Cấp bậc sức mạnh: Hắn 4S - cô 3S. Ừm, cô thua hắn. Hòa 1-1.
Cấp bậc tinh thần lực: Hắn 3S- cô 3S. Ừm, hòa nhau, 2-2.
Ngày đo tỷ lệ đồng bộ với cơ giáp, hắn nhìn chỉ số của Tâm Tâm: 90/100.
Tỷ lệ cao nhất trong lớp cho đến hiện tại.
Ực! Trong lòng hắn có chút lo lắng.
Hắn bước chân lên máy đo tỷ lệ đồng bộ, nhắm mắt lại, chờ đợi.
Tỷ lệ đồng bộ của hắn tăng dần lên, 80, 81, 82….89….Trái tim hắn thắt lại.
Tăng lên nữa đi, tăng lên nữa đi, đừng dừng lại! Hắn gào thét trong lòng.
90…91!
“Tinh! Tỷ lệ đồng bộ là 91!” m báo của máy móc vang lên.
“Hu-ra!” Hắn hét lên, vẻ mặt đắc thắng nhìn về phía Tâm Tâm.
“Tâm Tâm, tôi lại thắng cậu, 3-2!”
Tâm Tâm dùng đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3375127/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.