Tâm Khôi cười cười, đứng dậy đi trở lại bên đống lửa, cô cởi đồ của Thẩm Hạ Tri, nhưng lại không dám cởi đồ của chính mình, đành tự coi bản thân như giá treo quần áo, ngồi gần đống lửa để hong cho khô.
Mưa hơn hai giờ cũng bắt đầu tạnh. Lúc này, quần áo của Thẩm Hạ Tri đã khô, cô lấy ra, giúp hắn mặc vào, lại nhìn quần áo trên người chính mình, cũng đã khô gần hết.
Tâm Khôi quyết định đi ra ngoài tìm lá thảo dược và xem có gì có thể ăn được không.
Kiến thức về các loại thảo dược và đồ ăn hoang dã trong trường đều có dạy. Tuy người ở thế giới phép thuật đều có thể hấp thu năng lượng chữa lành trong tự nhiên, nhưng nếu có thảo dược hỗ trợ, sẽ khỏi nhanh hơn rất nhiều.
Tâm Khôi hái thảo dược xong, lại nhìn thấy hồ nước gần đó, bèn đi đến vận dụng năng lượng thủy, bắt hai con cá khá to. Cảm thấy đã đủ, cô liền cầm chiến lợi phẩm trở về, lúc vào trong hang, thấy Thẩm Hạ Tri đã mệt mỏi quá độ mà ngủ thiếp đi.
Tâm Khôi giã nát thảo dược, đắp lên trên vết thương của hắn. Sau đó đi xiên cá vào thanh gỗ, nướng lên, mùi thơm bay ra khắp hang động.
Thẩm Hạ Tri mơ màng tỉnh giấc, liếc nhìn qua thấy bóng dáng Tâm Khôi bên đống lửa, bất giác cảm thấy thật yên tâm.
“Anh tỉnh rồi sao? Tranh thủ lúc anh ngủ tôi đã đắp thảo dược cho anh, với tiến độ này, ngày mai dù chưa khỏi hoàn toàn nhưng chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3373587/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.