Đêm hôm nay, Trí Tiêu Nguyên lại nằm mơ, trong giấc mơ Tâm Tâm ghé sát đến gần hắn, hôn hắn. Hắn hoảng sợ, định đẩy cô ra, nhưng lại luyến tiếc, cuối cùng liền chìm đắm trong đôi môi mềm mại ấm áp của cô. Đột nhiên, khuôn mặt Tâm Tâm lại biến thành Tâm Khôi. Hắn hốt hoảng giật mình, choàng tỉnh dậy.
Không được! Hắn điên rồi. Sao hắn lại mơ thấy hắn hôn Tâm Khôi.
Hắn không thể tiếp tục như vậy!
Hắn nhớ đến lời Tiêu Hương Nhi nói: “Cậu thử quen một người bạn gái, không phải là biết rồi sao?”
Sáng hôm sau.
Từ tờ mờ sáng, Trí Tiêu Nguyên đã thức đậy, hắn không rời đi sớm như mọi ngày, mà thay quần áo, ngồi đợi Tâm Khôi.
Đến 6 giờ, hắn đi đến bên giường, gọi Tâm Khôi dậy.
Tâm Khôi mơ màng tỉnh giấc, thấy Trí Tiêu Nguyên đứng bên giường gọi mình thức dậy, không kiềm chế được vui mừng, chống người ngồi dậy, khi hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng, cô đã nhanh nhẹn vòng hai tay ôm lấy quanh hông hắn.
“Trí Tiêu Nguyên cậu chưa đi sao? Tôi rất vui.”
m thanh nữ tính kèm theo sung sướng không thể che giấu.
Trái tim Trí Tiêu Nguyên không nhịn được lại rung lên. Hắn nhớ đến quyết tâm của chính mình, vội vàng gỡ tay Tâm Khôi ra.
Tâm Khôi cũng không giận hắn, cô rời giường, đi đánh răng rửa mặt, thay quần áo. Khi bước ra từ nhà tắm, thấy Trí Tiêu Nguyên vẫn ngồi bên giường chờ mình, cô vui vẻ đến gần, cầm lấy tay hắn, nhìn hắn đầy thâm tình:
“Chúng ta cùng nhau đi học nhé.”
Trí Tiêu Nguyên đang suy tư, đột nhiên bị nắm lấy bàn tay, trong vô thức hơi giật mình một chút. Hắn rút bàn tay lại, cố giữ biểu tình bình thường nhìn Tâm Khôi:
“Tâm Khôi, tôi nghĩ đã đến lúc tiếp tục theo đuổi Tiêu Hương Nhi. Tôi nghe lời cậu nên đã giãn ra với cô ấy một thời gian để khiến cô ấy chú ý. Tôi nghĩ thời gian giãn cách như vậy đã đủ rồi. Có thể bắt đầu lại.”
Theo những lời hắn nói, khuôn mặt Tâm Khôi tái dần đi, đôi mắt xinh đẹp dâng lên một tầng hơi nước thật mỏng. Trí Tiêu Nguyên thấy biểu tình trên khuôn mặt cô, trong lòng chợt thấy thắt lại, hắn không dám tiếp tục nhìn cô, liền xoay mặt đi, lảng tránh.
“Trí Tiêu Nguyên, chúng ta có thể không cần để ý đến Tiêu Hương Nhi nữa được không? Chỉ quan tâm đến chúng ta.”
Giọng nữ ưu thương vang lên.
“Nếu cậu thích con gái, tôi sẽ là Tâm Tâm. Được không?”
Trí Tiêu Nguyên mở to mắt, Tâm Khôi là đang tỏ tình với hắn sao? Sao có thể? Hai người đều là nam, sao có thể yêu nhau được?
“Người tôi thích là Tiêu Hương Nhi.” Hắn gian nan mở miệng. Cả đêm hôm qua hắn đã suy nghĩ về việc này. Hắn rõ ràng bản thân hắn là thẳng nam, hắn không thể thích Tâm Khôi được. Chỉ cần hắn kết giao với bạn gái, hắn sẽ không để ý đến Tâm Khôi như vậy nữa.
Tâm Khôi nghe vậy, ngơ ngẩn đi về phía giường của chính mình.
Trí Tiêu Nguyên cũng không nán lại lâu, vội vàng đeo cặp sách lên người, bước ra khỏi phòng.
Những ngày tiếp theo, Tâm Khôi và Trí Tiêu Nguyên đều không nói chuyện với nhau. Trí Tiêu Nguyên đều đặn hàng ngày đi qua ký túc xá của Tiêu Hương Nhi trồng cây si. Gần như cả trường đều biết hắn đang theo đuổi cô.
—
Tiêu Hương Nhi nhìn chằm chằm di động, trên màn hình là ảnh chụp Trí công tử mà người nhà vừa gửi cho cô.
Cả thế giới điều biết, Trí công tử có cấp bậc năng lượng 99. Nhưng không ai biết khuôn mặt thật của người này. Bởi người dòng họ Trí che giấu rất kỹ. Nghe nói, từ nhỏ, anh ta đã được đưa đến biên giới hỗ trợ quân đội giết ma thú cấp cao, nhưng trong quá trình làm việc đều đeo mặt nạ.
Bức ảnh này, là một người bác của Tiêu Hương Nhi trong thời gian phối hợp cùng Trí công tử chiến đấu chống lại ma thú chụp trộm được, lúc đó mặt nạ của hắn bị ma thú đánh cho vỡ mất một nửa.
Nhìn một nửa khuôn mặt kia, trái tim Tiêu Hương Nhi đập không ngừng. Từ nhỏ cô đã hâm mộ Trí công tử, nằm mơ cũng muốn được gả cho hắn. Không phải chỉ một mình cô, có lẽ con gái trên khắp thế giới này đều muốn gả cho Trí công tử đi.
Nhưng điều khiến trái tim Tiêu Hương Nhi đập mạnh, không phải vì bức ảnh Trí công tử, mà vì một nửa khuôn mặt của người kia! Giống hệt Trí Tiêu Nguyên!
Nghe bác của cô nói, mấy năm trở lại đây, tình hình ma thú ở biên giới đã yên ổn, Trí công tử đã trở về nhà. Nếu tính theo độ tuổi, Trí công tử chẳng phải là sinh viên năm nhất hay sao?
Trường Magic King là của dòng họ Trí.
Bác của cô suy đoán, Trí công tử đang giấu danh phận theo học trong trường.
Trí Tiêu Nguyên - công tử nhà họ Trí.
Chỉ nghĩ đến đây, trái tim Tiêu Hương Nhi liền đập điên cuồng. Thần tượng của cô lại cũng thích cô? Đây là việc khiến con gái vui sướng như thế nào?
Tiêu Hương Nhi chuyển sang phần mềm chat, hồi hộp nhắn tin cho Trí Tiêu Nguyên.
“Hi! Trí Tiêu Nguyên, tôi mới được tặng hai vé xem phim, đang không biết rủ ai đi cùng. Cậu có thể đi cùng tôi được không?”
“Được!” Rất nhanh, tin nhắn trả lời của Trí Tiêu Nguyên gửi đến.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]