Mẹ Nguyên Triều nghe đến cái tên Hoa An liền không vui. Hừ, đứa con gái kia, từ sau khi con trai của cô phá sản liền không thấy lộ mặt, lúc thằng bé công thành danh toại thì sáp đến, lúc gian khổ lại chẳng thấy đâu, trước đó còn giả vờ khóc lóc đáng thương, nói là ở lại thành phố tìm cách giúp con trai cô lấy lại gia sản, có mà sợ theo thằng bé chịu khổ thì có. Chỉ có đứa con trai ngu ngốc kia của cô vẫn còn tin vào lời đứa con gái kia. Cũng là do cô từ nhỏ đã quá nuông chiều, bảo bọc Nguyên Triều, khiến cho thằng bé không hiểu được hết lòng người. Nghĩ vậy, nhưng mẹ Nguyên Triều vẫn nhịn xuống không nói ra, nhẹ nhàng nhìn vào mắt Tâm Tâm nói:
“Tâm Tâm, bác hỏi chuyện này không
phải, cháu đừng trách bác nhé.”
Tâm Tâm ngạc nhiên, nhìn mẹ Nguyên,
hỏi lại:
“Bác, bác muốn hỏi cháu việc gì?”
Mẹ Nguyên Triều chần chờ một chút,
nhưng vẫn nói ra miệng: “Tâm Tâm, cháu…có còn thích Nguyên Triều không?”
Nguyên Triều đứng sau bờ tường chỗ
cổng vào nhà, nghe mẹ hắn và Tâm Tâm nói chuyện. Hắn ban đầu không có ý định
nghe lén, chỉ là tình cờ về đến cổng đúng lúc nghe được mẹ hắn nói muốn Tâm Tâm
làm con dâu của mình, trái tim hắn khẽ nhảy lên, không nhịn được liền dừng bước
chân, muốn nghe câu trả lời của Tâm Tâm.
Thế nhưng Tâm Tâm lại nhắc đến Hoa
An. Hắn không hiểu sao liền thấy hụt hẫng trong lòng. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3332354/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.