( Đừng lo vì thế giới thật và thế giới hiện tại đều là thật chỉ là hai đường kẻ song song mà thôi)
Tối đến
Linh Vũ đứng canh ở trước cửa phòng nữ sinh kia. Nữ sinh đó thấy Linh Vũ thì sắc mặt trở lên tái nhợt
" Bạn học này, chúng ta nói chuyện một chút được chứ? " Linh Vũ mỉm cười hiền từ
" Cậu...làm sao...? " Nữ sinh sợ hãi lùi lại
" Không cần sợ hãi đến vậy...tớ chỉ hỏi cậu vài câu thôi. Được mà phải không? "
Nữ sinh nuốt một ngụm khí lạnh
Một lát sau
" Đừng! Dừng lại đừng nhồi nhét cho tôi mấy thứ đó nữa...Tôi kể mà! " Nữ sinh mặt mày trở lên đỏ bừng liên tục lắc đầu
" Nói đi nếu không...phù... " Linh Vũ thổi một hơi vào tai nữ sinh
Nữ sinh rùng mình bịt tai nép vào tường
" Thật sự...là...là...bạn học Ngọc Khiết bảo tôi làm vậy chứ tôi không dám làm gì hết! " Đầu óc nữ sinh quay cuồng
Linh Vũ ngồi xổm trước mặt nữ sinh " Cô ta có uy hiếp gì cô không? "
" Không! Không có! Cô ấy chỉ nói tôi làm vậy để giải thoát cho Từ đàn anh thôi "
Linh Vũ: "..." Giải thoát anh ta khỏi mình? Ý gì vậy?
Quả nhiên nữ chính và nữ phụ chưa bao giờ hòa thuận được với nhau (ngoại trừ bách hợp và các thể loại khác)
Linh Vũ chậm rãi đứng dậy
" Giờ cậu có thể về phòng được rồi. Chuyện hôm nay nếu cậu nói ra thì...."
Nhìn cửa miệng của Linh Vũ mặt nữ sinh liền trở lên đỏ ửng
" Mình biết rồi! Biết rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-noi-loan-di/1328282/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.