Chương trước
Chương sau
Edit: Linh Nguyệt
Nắm tay lấy người, cùng nhau đầu bạc.
Tô Quỳ và Tống Thành đã bên nhau trọn đời, đợi đến lúc anh vĩnh viễn nhắm mắt xuôi tay, thì cô mới lựa chọn lập tức rời khỏi thế giới.
Tuy linh hồn của cô một lần nữa trở lại căn phòng tối đầy tĩnh mịch, nhưng lần này Tô Quỳ đã có thể bình thản tiếp nhận mọi chuyện.
Màn hình phát ra ánh sáng huỳnh quang màu xanh lam trước mặt cô vẫn lặng lẽ đứng yên, thanh thuộc tính không có gì thay đổi, chỉ có giá trị về kinh nghiệm và giá trị quy đổi đã thành công tăng lên 200 điểm mỗi thanh giá trị, vì vậy ngay lúc này chỉ số thuộc tính của cô đã bắt đầu thanh đổi một cách nhanh chóng-
Giá trị kinh nghiệm: 300/1000
Giá trị quy đổi: 3000/100000000
Tất nhiên nhìn những chỉ số ít ỏi này cũng hơi thất vọng, nhưng Tô Quỳ tin rằng sẽ có một ngày, cô có thể thu thập được tất cả các chỉ số, cho dù nhìn chung thì ngày đó vẫn sẽ còn cách cô một khoảng khá xa.
"Đinh! Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ thứ hai, đánh giá nhiệm vụ: Cấp S. Hãy tiếp tục chăm chỉ, chủ nhận sẽ sớm nhận được gói quà tân thủ do hệ thống khen thưởng sau khi đã hoàn thành xuất sắc ba nhiệm vụ, cố lên nào!"
Tô Quỳ hơi giật giật khóe miệng của bản thân, hệ thống dùng giọng nói lạnh lùng nhưng vẫn không kém phần máy móc để tăng độ đáng yêu khi nói chuyện với cô thật đúng là khiến cô không nhịn được cười, vì vậy Tô Quỳ tỏ vẻ: Haha, một chút cũng không thể khiến cô cười được chứ?
Sau khi linh hồn đã được tu luyện trong một khoảng thời gian, ngay khi có thông báo rằng hệ thống đã chuẩn bị xong cho lượt xuyên qua đến thế giới khác, thì lần này Tô Quỳ đã không chút do dự nhấn OK để bắt đầu tiến hành nhiệm vụ của mình.
Như thường lệ, hệ thống bắt đầu đếm ngược một cách lạnh lẽo, Tô Quỳ nhắm mắt lại, đầu óc cô bắt đầu trở nên choáng váng hẳn đi, linh hồn thì cũng dần trở nên méo mó sau khi bắt đầu xuyên qua đường hầm tiến tới thế giới tiếp theo.
Khi mở mắt ra lần nữa, thì cũng là lúc Tô Quỳ trở nên sững sờ.
Cô không thể diễn tả được trường hợp này là như thế nào, nhìn con dao găm trong lòng mình khiến cho cô có chút không thể tin được, máu đỏ ào ào chảy ra, một lúc lâu sau, cơn đau bắt đầu ập đến khiến cho cô muốn hét lên mới từ từ quay trở lại cơ thể.
Tình hình chết tiệt này là gì vậy!
Nơi cô nằm là một tòa nhà hoang tàn đổ nát, mạng nhện giăng kín khắp nơi, tường chỉ được bao phủ bởi một lớp bê tông, một số hành lang khác thì lại vô tình bị một số những con người đã từng đến thám hiểm nơi đây lần lượt sơn những họa tiết đáng sợ bằng sơn đỏ, với phong cảnh âm u và đáng sợ này thì trông nó thật ma quái.
Còn về phía Tô Quỳ thì lúc này đây cô vẫn đang quỳ trên mặt đất, toàn thân đau nhức. Chiếc váy màu hồng của cô dính đầy bụi, trông cô lúc này đây thật chật vật, bởi tư thế này khiến Tô Quỳ có chút khó chịu, cho nên ngay khi cô vừa định cử động thì lập tức một cơn đau nhói lên đã đánh ập xuống người cô.
Vài giọt máu bắt đầu chảy ra từ cơ thể, khiến cho Tô Quỳ biết rằng cơ thể mà cô vừa xuyên vào có thể sẽ không còn sống được bao lâu..
Nhưng ai đó làm ơn có thể nói cho cô biết, tại sao nhiệm vụ còn chưa làm thì cô đã phải bỏ mạng thế này, rõ ràng kịch bản trong truyện không phải viết thế này được chứ!
Đột nhiên một lực mạnh phía sau túm tóc, kéo đầu cô ra sau đã khiến cho da đầu của cô bỗng trở nên tê tái lại.
Vì Tô Quỳ đã không còn nhiều sức lực, cho nên cô cố gắng nhìn thủ phạm qua những giọt nước mắt đã nhòe đi một cách không tự chủ được.
Bất ngờ hơn, người vừa làm vậy với cô lại là một cô gái khá dễ thương, mặc váy ren hồng kiểu Lolita với vết máu loang lổ trên váy.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta trông thật tái nhợt, trong khi đôi môi lại rỉ máu đỏ, nửa con mắt to lấp lánh, con ngươi đen như mực nhưng không có tia sáng, trong đó có sự điên cuồng và căm hận sắc bén.
Lúc này, Tô Quỳ đã biết mình là ai.
Tuy nhiên, địa điểm mà cô xuyên qua có vẻ như hơi không đúng thì phải?
Người ở trước mặt cô hiện tại chính là Hàn Khinh Âm, nữ chính của thế giới này, cô ta là con gái ngoài giá thú của nhà họ Hàn, mẹ là mối tình đầu của Hàn Viễn – cũng là cha Tô Quỳ ở thế giới này, nhưng vì thân phận thấp hèn nên không thể ở bên bà.
Sau khi biết Hàn Viễn và tiểu thư nhà họ Mộc đã kết hôn và có con, bà liền kiên quyết bỏ Hàn Viễn rồi mang theo đứa trẻ đã mang thai được năm tháng trốn đi.
Mười sáu năm sau, mẹ của Hàn Khinh Âm qua đời và nói cho cô biết sự thật. Vì nhân vật nữ chính giống mẹ, cho nên Hàn Viễn vì mặc cảm với mối tình đầu của mình đã chuyển hết tình yêu của mình cho Hàn Khinh Âm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.