Edit: Linh Nguyệt
Trong bệnh viện, sau khi chắc chắn thấy Tô Quỳ đang yên lặng ngủ, thì trái tim vốn đang treo lơ lửng trên cao của Tống Thành rốt cuộc mới có thể yên tâm trở lại chỗ cũ, anh nhẹ nhàng mở cửa bước ra ngoài.
Ngay khi anh vừa mới ra bên ngoài thì Bùi Hạo Nhiên – người bạn tốt của anh đã nở một nụ cười xấu xa, hôm nay anh ta mặc một chiếc áo khoác trắng đứng nhìn anh trong tư thế dựa lưng vào tường, trong khi hai tay thì lại đút vào túi quần.
"Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"
"Hả? Cái gì?"
Bùi Hạo Nhiên nhướn mày tức giận nhìn về phía phòng bệnh, "A, này, đừng giả ngu!"
Tống Thành lạnh lùng liếc nhìn anh ta một cái, không che giấu được sự mệt mỏi giữa hai hàng lông mày của mình, sau khi đã dùng tay ấn nhẹ huyệt Thái Dương ở hai bên trán một lúc, anh liền tìm một chiếc ghế ngẫu nhiên ở trong phòng rồi ngồi xuống, "Câu trả lời chính là tất cả những gì mà cậu nhìn thấy đấy."
Bùi Hạo Nhiên mở to mắt, khuôn mặt tuấn tú của anh tràn đầy kinh ngạc, "Đều là do cậu làm?"
Đôi mắt phượng của Tống Thành nhắm chặt lại, anh dựa đầu vào tường ngẩn người, không trả lời câu hỏi vừa nãy.
"Không, phải không?" Bùi Hạo Nhiên nuốt nước bọt, anh cố gắng sắp xếp ngôn ngữ của bản thân, "Cậu.. cậu tệ như vậy từ khi nào thế? Còn cô ấy thì.."
Anh vội chỉ tay về phía giường bệnh mà Tô Quỳ đang nằm, "Đây cũng là do cậu làm?" Nói rồi anh liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nghien-treu-gheo-nam-than/1134343/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.