Edit: Linh Nguyệt
Cô rất thích cà phê có vị ngọt và đắng, nhưng so với nó cô lại càng thích anh hơn..
"Ồ." Tống Thành thở một hơi dài khi nghe những lời nói vừa nãy của cô, một cảm xúc kỳ lạ bắt đầu dâng trào trong lòng anh, như muốn nói với anh rằng cảm giác kì lạ đó thực sự rất đúng.
Lúc Hàn Quả Quả nhận được cuộc gọi từ văn phòng chủ tịch, cô vẫn còn đang khóc, như thể cô đã bị ai đó bắt nạt đến mức phải rơi lệ.
Nhưng khi nghe chủ tịch ở phía đầu dây bên kia yêu cầu cô phải pha hai ly cà phê và giao đến văn phòng càng sớm càng tốt, thì cô đã vội vã lấy khăn giấy ra lau sạch nước mắt trên mặt rồi nhanh chóng mang theo một tâm trạng lo lắng đi chuẩn bị.
Sau một lúc mân mê mãi ở trong phòng trà tại tầng 38, cuối cùng Hàn Quả Quả cũng thành công mang cà phê đã pha ra phía bên ngoài, để đi về phía văn phòng chủ tịch.
Còn về phía Tô Quỳ, khi dùng tay lật xem cuốn tạp chí về tài chính, cô đã vô tình dùng ngón trỏ chạm nhẹ vào đôi môi đỏ mọng của mình, trong khi hàng lông mày nơi khóe mắt thì lại chớp nhẹ một cái, khiến cho bộ dáng hiện tại của cô trông tình tứ không thể nào kể hết được.
Có lẽ đã đến lúc rồi---
Cô nhẹ nhàng đóng cuốn tạp chí lại, giả vờ nhìn thời gian rồi nói với Tống Thành: "Thật nhàm chán, để tôi đi nhìn xem tại sao một lúc rồi mà vẫn chưa có ai mang cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nghien-treu-gheo-nam-than/1134337/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.