Nếu như chịu khí lắng nghe tiếng nước, thì qua ô cửa kính mờ, ta có thể rõ ràng nhìn thấy được một bóng dáng mảnh mai mờ ảo trong phòng ngủ.
Trong mắt của Tống Thành thoáng hiện lên một tia gian ác, nếu so sánh với đại Boss thông minh, sắc sảo và quyền lực của ban ngày thì có thể nói họ chính là hai con người hoàn toàn khác nhau. Bởi vì vào ban đêm, anh lại quá ma mị và xấu xa.
"Đường Uyển, mang khăn tắm tới đây cho tôi!"
Sau khi ăn xong bữa tối, Tô Quỳ đã trực tiếp đi thẳng vào phòng ngủ vì bát đũa ở trong bếp sẽ có người tới vào ngày mai để dọn dẹp chúng.
Phụ nữa xuống bếp nấu cơm một lần là vui rồi, nếu như vì thế mà trở thành một người nội trợ, làm xấu đi đôi bàn tay ngọc ngà, thì có khi còn mất nhiều hơn là được.
Tấm thảm len làm từ lông dê ở trong phòng ngủ khắp nơi nơi đều vương vãi đầy áo vét, quần tây, áo sơ mi, cà vạt mà Tống Thành đã tùy ý ném xuống.. Và một số thứ đồ lặt vặt linh tinh khác, thậm chí còn có cả một bộ đồ lót có kích cỡ rất đáng tự hào..
Người đàn ông đáng chết này.
Tô Quỳ nghiến răng, bắt đầu thu dọn đống quần áo vương vãi trên mặt đất, trong khi một bên lại suy nghĩ đến việc làm thế nào để lát nữa bản thân cô có thể tránh khỏi được lần mây mưa với kim chủ của cô.
Và đương nhiên, giọng nói khàn khàn đột ngột vang lên từ phía sau đã thành công khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nghien-treu-gheo-nam-than/1134327/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.