Mà ở bên kia, Sở Ly Việt đã mang theo Hạ Nam Uyển về tới U Đô. Hiện giờ hắn cũng coi như là được như ước nguyện, nhưng không hiểu vì sao, đáy lòng lại luôn cảm thấy như là mất đi thứ gì quan trọng, khiến cả người đều có chút âm trầm, áp lực.
Hạ Nam Uyển không bị thương, chỉ bị giam vào một tẩm điện, bên ngoài có kết giới ngăn nàng trốn thoát, bên cửa còn có thị nữ chờ đợi nàng sai bảo.
Nhưng giờ phút này điều Hạ Nam Uyển quan tâm nhất là sự an nguy của Diệp sư huynh: “Sở Ly Việt, rốt cuộc ngươi đã làm gì Diệp sư huynh?”
Nàng thường ngày gọi hắn là A Việt, việc gọi cả tên lẫn họ đã thể hiện nàng đang giận dữ.
Nhưng tâm trạng Sở Ly Việt lúc này cũng không tốt, hắn không hề chú ý đến cảm xúc của nàng. Cũng có thể là bởi vì, hắn đã vô ý thức giảm bớt sự kiên nhẫn của mình đối với nàng.
Sở Ly Việt nghe thấy Hạ Nam Uyển gọi tên Diệp Thanh Tang, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm: “Diệp sư huynh? Trong lòng nàng chỉ nhớ thương Diệp Thanh Tang thôi sao? Nàng không thấy ta cũng bị thương à?”
“Hơn nữa, nàng cũng đừng quên thân phận mình. Giờ phút này nàng đã là phu nhân cưới hỏi đàng hoàng của Sở Ly Việt ta. Thân là phụ nữ có chồng, trước mặt ta mà nàng lại nhớ thương nam nhân khác, nàng để mặt mũi của ta ở đâu?”
Chờ Sở Ly Việt nói xong, Hạ Nam Uyển mới ý thức được giọng điệu của người này lãnh lẽo đến đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nao-co-y-xau/5021203/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.