Chương 872: Hồi ức: Ghen tị
"Được! Vậy Lăng Lăng leo lên nha! Nếu mà niết đau Lăng Lăng liền nói Lăng Lăng nhẹ một chút!"
Giản Nhất Lăng bò ra phía sau Ôn Ngôn giúp Ôn Ngôn xoa bả vai.
Tiểu cô nương năm tuổi, bàn tay nhỏ xíu, trắng nõn như vậy, nào có cái sức lực gì.
Nhưng mà tiểu cô nương chính mình không biết, dùng hết sức, cho rằng mình xoa thật sự rất có lực.
"Có mạnh quá không?" Tiểu nha đầu trong thanh âm lộ ra chờ mong.
Ôn Ngôn căn bản liền không cảm giác được cái sức lực gì, nhưng mà sợ làm cho tiểu cô nương mệt, liền cố ý kêu, "Quá mạnh, Lăng Lăng nhẹ tay chút."
"Vậy được, Lăng Lăng sẽ nhẹ chút."
Giản Nhất Lăng còn có chút tiểu đắc ý.
Giản Duẫn Mạch đều ngượng ngùng mà không vạch trần lời nói dối này của em họ mình.
Ôn Nhược đứng ở bên cạnh, nhìn một màn này, không biết vì cái gì, trong lòng ê ẩm.
Anh Ôn Ngôn cùng cô ta giống như có chút khách khí, không giống cùng Giản Nhất Lăng thân mật như vậy.
"Lăng Lăng, em cũng xoa vai cho anh hai bao giờ." Giản Duẫn Mạch ở bên cạnh ghen tị mà nói.
Lúc này là ghen tị thật.
Giản Nhất Lăng vừa nghe, vội vàng an ủi Giản Duẫn Mạch, "Anh hai đừng buồn, Lăng Lăng trở về sẽ xoa cho anh!"
Ô, anh hai cũng muốn xoa, mình thật khó a.
Giản Duẫn Mạch chọc ghẹo nói, "Vậy em xoa cho anh Ôn Ngôn mười cái, thì anh hai cũng muốn mười cái, không thể thiếu."
"Ô, được đi."
Kỳ thật tay mình có chút mỏi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426383/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.