Chương 871: Hồi ức: Chăm sóc 
Mặc váy xong, Giản Nhất Lăng nắm tay Giản Duẫn Mạch, cùng đi đến phòng của Ôn Ngôn. 
Ôn Ngôn cũng vừa mới tỉnh, người giúp việc tại Ôn gia vừa mới đem đồ ăn đến phòng anh. 
"Anh Ôn Ngôn đừng nhúc nhích, Lăng Lăng tới giúp anh ăn sáng!" 
Giản Nhất Lăng tung ta tung tăng liền chạy tới mép giường. 
Người giúp việc Ôn gia có chút chần chờ, nhìn Giản Duẫn Mạch cùng Ôn Ngôn, dò hỏi ý của hai người bọn họ. 
Giản Duẫn Mạch cười nói, "Để em ấy đến đây đi, không cho em ấy làm chút gì trong lòng em ấy không thoải mái." 
Người giúp việc Ôn gia lúc này mới đem chén cháo nhỏ giao cho Giản Nhất Lăng. 
Giản Nhất Lăng tay nhỏ chân nhỏ thật cẩn thận mà múc một muỗng đưa đến bên miệng Ôn Ngôn. 
Giản Duẫn Mạch ở bên cạnh cùng Ôn Ngôn nói chuyện, "Đây là Tiểu Lăng nhà chúng ta lần đầu tiên đút đồ ăn cho người khác đấy." 
Tiểu gia hỏa khi còn nhỏ đều là bọn họ đút cho cô bé. 
Hiện tại năm tuổi, đã có thể đút cho người khác ăn. 
Lần đầu tiên trân quý như vậy, cư nhiên dành cho Ôn Ngôn, làm một người anh vẫn là có một tí xíu ghen tị đây! 
"Vậy sao, anh đây nhưng phải hảo hảo quý trọng mới được." Trên mặt Ôn Ngôn tươi cười, ánh mắt sủng nịch. 
Biết được tay Ôn Ngôn bị gãy, Ôn Nhược vừa vặn đi tới cửa, thấy một màn như vậy. 
Lúc này Ôn Nhược 6 tuổi, được mẹ của cô ta Thái Thấm Nguyệt nắm tay dẫn tới. 
Nhìn thấy Ôn Ngôn cùng Giản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426382/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.