Địch Quân Thịnh kéo Giản Nhất Lăng lại, "Đêm nay anh phải làm một cái kiểm tra, là bác sĩ tư nhân của anh hẳn là phải ở đây."
"Được." Giản Nhất Lăng đáp ứng.
Giản Dật Thần ánh mắt khinh thường, "Tôi nói này Địch thiếu, muội muội nhà tôi làm việc cũng nên có thời gian nghỉ chứ? Cũng không thể cứ lúc cậu nói có việc, liền phải bồi cậu đi?"
"Cô ấy làm việc của mình vào ban ngày, không phải 24 giờ." Địch Quân Thịnh lý do đầy đủ nói.
Ban ngày không làm việc, buổi tối không làm việc, đây là muốn lên trời sao?
Giản Dật Thần nụ cười không giảm, "Không có việc gì, vậy hẹn cuối tuần là được, tôi nghĩ Địch thiếu hẳn là sẽ không bủn xỉn đến nỗi một ngày nghỉ cũng không chịu cho muội muội tôi a?"
Địch Quân Thịnh trả lại cho Giản Dật Thần đồng dạng một nụ cười.
Hai người rõ ràng đều là mỉm cười, nhưng trong ánh mắt tất cả đều là địch ý.
Hành vi của Giản Dật Thần thoạt nhìn ấu trĩ, nhưng lại cất giấu sự cân nhắc nghiêm túc của anh.
Anh biết bệnh của Địch Quân Thịnh, cũng biết cậu ấy tùy thời có khả năng sẽ chết.
Huống chi sau lưng Địch Quân Thịnh là Địch gia, quá mức cường đại.
Giản Nhất Lăng không nên đi đối mặt với những cái đó.
Giản Dật Thần không biết Địch Quân Thịnh đối tốt với Giản Nhất Lăng là có chắc chắn hay không.
Ba năm trước đây chuyện Địch Quân Thịnh không màng tính mạng cứu Giản Nhất Lăng, anh có nghe người nhà đề cập qua.
Nhưng anh là người nhà của Giản Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426083/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.