Tuy rằng cuối cùng ý kiến của Giản Dật Thần không có mang đến tác dụng gì, Giản Nhất Lăng vẫn bị trục xuất khỏi gia môn.
Nhưng mà quá trình Giản Dật Thần vì cô mà cãi nhau với cả nhà, Giản Nhất Lăng nhớ kỹ.
Cho nên khi Giản Dật Thần tìm tới cửa, thông qua cửa điện tử nói Giản Nhất Lăng mở cửa, Giản Nhất Lăng đã mở.
Sau khi biết đối phương là Giản Dật Thần, Địch Quân Thịnh sắc mặt hòa hoãn hơn một chút.
Nhưng mà đối với cái người quái dị này như cũ vẫn không cho sắc mặt tốt.
Địch Quân Thịnh cùng Giản Dật Thần bốn mắt nhìn nhau, bọn họ có thể từ trong ánh mắt nhau nhìn ra địch ý của đối phương.
Giản Dật Thần cười sáng lạn, sau đó cố ý nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, anh khát, có thể làm cho anh một ly nước ép trái cây hay không? Anh không thích uống nước, chỉ thích uống nước ép trái cây~"
Giản Nhất Lăng gật đầu một cái.
Xoay người đi vào phòng bếp làm nước trái cây cho Giản Dật Thần.
Giản Dật Thần dẫm lên giày cao gót, đôi chân lại trắng lại dài lại thẳng, từng bước một đi tới bên cạnh Địch Quân Thịnh.
Bởi vì đã biết thân phận đối phương, Địch Quân Thịnh không có đối với việc anh ấy tới gần mâu thuẫn như vậy.
Giản Dật Thần đi tới bên cạnh Địch Quân Thịnh, nhỏ giọng nói với Địch Quân Thịnh, "Đừng tưởng rằng dùng một chút thủ đoạn đê tiện, liền có thể đem tiểu muội nhà tôi đưa vào nhà. Có tôi ở đây, cậu đem cái tâm tư kia nhét trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426079/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.