Hiện tại bình tĩnh lại, lại ý thức được chính mình không nên động thủ.
Tần Chí Cả bàn tay thu trở về, "Trở về tỉnh táo lại đi!"
Tần Du Phàm quay đầu liền đi.
Một trận tiếng giày cao gót phát ra "Lộc cộc" qua đi, trong văn phòng chỉ còn lại có một mình Tần Chí Cả.
Tần Chí Cả có một chút nhụt chí mà ngồi xuống chỗ của mình.
Năm đó ông bởi vì trong nhà an bài, không thể không từ bỏ nữ nhân mà mình yêu, về đến nhà, cùng kết hôn với một tiểu thư môn đăng hộ đối.
Sau mấy năm kết hôn, ông cùng vợ quan hệ hòa thuận, người con gái duy nhất cũng là hòn ngọc quý trên tay bọn họ.
Chỉ là trong những giấc mộng đêm khuya, ông như cũ sẽ nhớ tới thân ảnh làm ông vương vấn kia.
Sau này vợ ông mất rồi, ông phái người đi tìm nữ nhân năm đó.
Vốn dĩ chỉ là muốn biết bà ấy sống có tốt không, không nghĩ tới giữa bọn họ lại có một người con trai.
Con của ông tự nhiên không thể lưu lạc bên ngoài, huống chi lại là con trai duy nhất của Tần Chí Cả ông.
Ông đương nhiên biết con gái đối với chuyện này có điều bất mãn.
Nhưng mà ông không muốn để tới ba năm sau mới đưa con trai trở về, con gái lại quật cường như vậy, không chỉ có không chịu nhận người anh trai này, còn là thẳng thừng kêu người anh trai của mình là "Nghiệt chủng".
Chuyện này làm cho Tần Chí Cả vô cùng đau đầu.
###
Địch Quân Thịnh đi vào cửa nhà, chào đón anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426078/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.