Lúc Giản Nhất Lăng từ trên lầu đi xuống, Giản Duẫn Náo đang muốn tiến lên, Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp đã trước cậu ta một bước đi lên rồi.
Sau đó Giản Duẫn Náo nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng hai người bọn họ nói chuyện, khi thì gật đầu, khi thì mềm mại mà nói một câu, bộ dáng ngoan ngoãn.
Giản Duẫn Náo không khỏi nhớ tới khi còn nhỏ, em gái cậu cầm cây kẹo nhỏ hình con gấu dỗ dành cậu.
"Anh ba không khóc, xe hỏng rồi thì để anh cả mua lại cho anh, kẹo con gấu nhỏ em cho anh ăn, anh hai trộm cho em đó, em cũng chưa có ăn! Đừng cho mẹ biết, mẹ không cho em ăn kẹo, ăn kẹo sẽ bị đánh ê mông!"
Bàn tay nhỏ trắng mềm đem cây kẹo con gấu nhỏ nhét vào trong tay của cậu, nhếch miệng lộ ra hàm răng sún.
Nhưng sau đó hình ảnh hồi ức hiện lên, là cậu đang đứng ở một chỗ có khoảng cách rất xa em ấy.
Rõ ràng.. cậu là anh trai ruột của Tiểu Lăng, Vũ Mân và Vũ Tiệp chỉ là anh họ.
Nhưng mà hiện tại.. cậu cùng Tiểu Lăng khoảng cách lại so với bọn họ còn muốn xa hơn.
Loading...
Hình ảnh bọn họ ba người ở bên nhau hài hòa tốt đẹp nói không nên lời.
Lại nhìn đến trên người bọn họ mặc áo len do chính Tiểu Lăng đan, trong đầu nghĩ đến hình ảnh bàn tay nhỏ mềm mại của Tiểu Lăng dùng từng đường kim mũi chỉ mà đan áo, Giản Duẫn Náo trong lòng có tư vị nói không nên lời.
Lúc ăn cơm, ngồi một bên Giản Nhất Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425960/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.