Giản lão phu nhân lòng tràn đầy hồ nghi, "Trước khi Duẫn Mạch trở về, còn điện thoại cho tôi vài lần, mỗi một lần đều hỏi tôi tâm trạng cùng tình huống của Tiểu Lăng, ngữ khí luôn sốt ruột và lo lắng cũng không phải là giả, lão thái bà tôi sẽ không nhìn lầm. Như thế nào ngược lại lúc này gặp mặt lại trở nên lãnh đạm như vậy?"
"Tôi như thế nào biết được? Cái lão thái bà này, gần đây như thế nào đều hỏi tôi những vấn đề kỳ quái này!" Giản lão gia tử tức giận mà trả lời.
"Ông cái gì cũng đều không quan tâm! Duẫn Mạch cùng bé ngoan giận dỗi ông cũng đều mặc kệ!"
Giản lão phu nhân lại bắt đầu ghét bỏ Giản lão gia tử.
"Cái lão thái bà này, bà tưởng tôi không muốn quản sao, nhưng tôi đây có thể quản được sao? Tôi có thể đem hai đứa nhỏ gọi ra trước mặt, rồi hỏi bọn chúng hai người các con có phải đang giận dỗi hay không, bà cảm thấy thích hợp sao?"
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Loading...
"Tôi xem bà lo lắng dư thừa, bà không thấy được vừa rồi lúc ăn cơm chiều, Duẫn Mạch tuy rằng một câu cũng không nói với Tiểu Lăng, nhưng trước khi Tiểu Lăng vào bàn, thằng bé đều thuận tay mà đem những món ăn mà con bé thích chuyển qua trước mặt con bé sao, tâm tư có thể so hai lão nhân gia chúng ta còn tốt hơn."
Lão gia tử vừa nói như vậy, lão phu nhân cũng nghĩ tới, "Đúng ha, lúc thằng bé dọn đến đây có mang theo mấy cái rương hành lý, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425897/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.