Giọng nói của lão tiên sinh với những thăng trầm của cuộc sống nhưng bình tĩnh và mạnh mẽ.
"Hai mươi lăm triệu."
Ngay khi lão tiên sinh nói, toàn bộ mọi người đều nhìn về ông.
Sau một lúc im lặng, nhân viên hỏi có ai đấu giá nữa không.
Không ai trả lời, huống chi là mọi người đều không chuẩn bị chi một giá lớn như vậy cho một viên kim cương màu hồng.
Sau khi đếm ba tiếng, xác định không có ai khác ra giá, cuối cùng xác định là viên kim cương hồng thuộc về Lương lão tiên sinh.
"Viên kim cương màu hồng này thuộc về Lương lão tiên sinh." nhân viên này nói.
"Tôi sẽ cho trợ lý đi quyết toán. Hãy đưa viên kim cương hồng này cho cô gái nhỏ ngồi ở góc kia. Viên kim cương hồng này thích hợp với cô ấy."
Lương lão tiên sinh nói xong, mọi người quay lại nhìn.
Quả thật có một cô bé đang ngồi trong góc.
Loading...
Và cô ấy là tiểu cô nương duy nhất có mặt hôm nay ở đây, Giản Nhất Lăng.
Mọi người sững sờ nhìn Giản Nhất Lăng.
Biểu hiện của mọi người đều nhất quán một cách đáng ngạc nhiên.
Nghi ngờ, ngạc nhiên và khó hiểu.
Tại sao, Lương lão tiên sinh tại sao lại tặng một viên kim cương hồng trị giá hàng chục triệu cho Giản Nhất Lăng?
Hai người này quăng cái gậy tám sào cũng không tới!
Và việc tặng một món quà đắt tiền như vậy cũng không phải là chuyện tầm thường!
Hà Yến càng ngạc nhiên không nói nên lời.
Bà ấy nghĩ muốn nát óc nhưng không thể hiểu được mối quan hệ này.
Sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425867/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.