Edit & Beta: CHERRY HOUSE
Ân Tố Nguyệt vẫn luôn kiên trì cắn răng, cũng vào lúc này, nàng càng không quên phỉ nhổ. Nếu những người khác bởi vì không chịu nổi tra tấn bậc này mà đi chậm. Còn nàng ngoài một điều bất lợi là ngoại hình nhỏ tuổi ra, trong lòng quả thật nổi trận lôi đình.
Vận hạn đen đủi, xui xẻo kéo đến dồn dập! Toàn là tai bay vạ gió!
Tin xấu chuyện này cứ nối tiếp chuyện kia, vốn không thể dừng lại được.
Xuyên qua trở thành người yếu ớt không khác gì con gà con, điều gì cũng không thể tự làm còn chưa nói, mắt còn bị mù. Từ khi nàng bị bắt vào tướng phủ, chuyện xui xẻo cứ liên tiếp kéo tới, giờ lại trở thành phạm nhân bị lưu đày.
Trời! Nếu chuyện này ngày càng gay go hơn thì làm sao đây???
“Này... Ngôn Vực, huynh làm gì vậy? Tránh ra!”
Trong lòng Ân Tố Nguyệt vẫn đang vô cùng tức giận, trên vai bỗng có cảm giác trầm xuống. Cơ thể thiếu niên còn cao hơn cả nàng một cái đầu, Ngôn Vực đang đi theo sau nàng bỗng ngã lên người nàng.
“Vực nhi” Dì Vân vội qua đỡ hắn.
“Vực nhi, con làm sao vậy?” Dì Vân nôn nóng hỏi.
“Khụ khụ… Con không sao, chỉ là đầu hơi choáng váng.” Ngôn Vực khàn giọng, nói.
Ân Tố Nguyệt cảm giác rõ ràng bước chân sau lưng nặng nề hơn. Mỗi một bước đều hết sức vất vả.
Không phải chứ! Nhân vật phản diện này xem ra chịu không ít tội nha. Nghe chút giọng nói này, làm gì còn chút nào dáng vẻ ngông nghênh kiêu ngạo.
Nàng rất tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-mu-loa-treu-gheo-nhan-vat-phan-dien/1473665/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.