Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55
Chương sau
(Lý do Thượng Cung Thiên 'mang đồ ăn tới' : +) Thứ nhất, Thiên đã gỡ bỏ khúc mắc vs Di Di rồi nha! +) Hai: Quan hệ của họ là bạn bè + dây dưa không rõ vì 'vụ án' +) Ba: Mục tiêu kẻ địch chung! (Mẹ kế của 'lọ lem' Thiên! Ok, cảm ơn mina a~ ) Đạo diễn: 3. 2. 1. AC....TI...ON!!!! Di Di mang túi đồ lên xe. Nặng thật đó, hai túi đồ ăn, hai túi áo quần, một túi dày dép, một túi đồ vệ sinh cá nhân. Sao nặng vậy chứ? Sang ngày mai, cô chỉ còn 3 ngày. Hôm nay, Di Di còn khoảng nửa ngày nữa! Với đầu óc của cô, có lẽ sẽ giải quyết được vụ này thôi nhỉ? 'Sao phải phức tạp mp3 =)) Mở một bài nhạc nào đó lên. Tâm trạng theo giai điệu nhẹ nhàng vui tươi cùng giọng hát ấm của cha ca sĩ nào đó cảm thấy cuộc đời cũng không tệ. Cô tin, cô sẽ về được với 'Thiên'. Không biết là khi nào nhưng cô sẽ sống tốt, cố gắng tìm cách về với anh. Quan trọng hơn là, Tiểu Linh đang ở đó. Cô làm sao chịu nổi khi không thể gặp anh và nó chứ? Trong mắt Di Di xẹt qua tia buồn bã cùng mất mát. Nhưng nhanh chóng trở về tĩnh lặng trong suốt như hồ ngọc. '...' 'Cạch' 'Bộp' 'Phịch' Sau khi đóng cánh cứa xe lại, cô đi vào nhà. Mới sáng sớm, hắn đến nhà cô làm gì? Cũng chẳng quen thuộc gì đến nỗi. . . - Vào đi? Di Di gọi cái kẻ đang sắp ngủ gật trước cổng nhà cô kia. Thượng Cung Thiên hé mắt, nghe thấy giọng cô liền đứng lên. Sao hắn ngủ luôn vậy nhỉ? Oai~ Có chút chật vật đứng dậy, Di Di nhìn hắn. Thầm so sánh với 'Thiên', hai kẻ giống nhau mà sao Thiên này lại lôi thôi bết bát hơn cô nữa vậy? Tóc dài cụp tai, râu ria tùm lum cứng ngắc, áo quần không được thẳng nếp. . . Thiên nhà cô vẫn là đẹp trai hơn! Nghĩ tới Thiên, cô nở nụ cười, anh rất hay mua đồ tặng cô nha! Không nhiều nhưng rất hợp. . . Dù cô có bụng bự thì bộ váy anh chọn vẫn rất đẹp và thoải mái~ - Di Di, thử bộ này nha? Trong một cửa hàng bà bầu, ánh điện màu vàng làm cho cô và anh chìm trong không gian ấm áp . . . Sau khi chọn thật nhiều áo, Thượng Cung Thiên vì không muốn vợ mình mệt mỏi đành phải chọn ra một bộ đồ hợp nhất với Di Di. Mỉn cười cưng chiều nhìn cô đang ngồi trên sofa dài. Đó là người đàn ông thật biết quan tâm, cô vui nhất vì anh chỉ quan tâm mình cô, đó là điều làm cô thấy mình thật hạnh phúc. . . Quay về thực tại. Thượng Cung Thiên nhìn cô ta đang đứng thần người nhìn hắn, khuôn mặt đầy thoả mãn cùng hạnh phúc. Hắn không khỏi rùng mình. . . Cô ta đang tưởng bở gì thế? - Di Di, heo mập như cô chắn hết cửa ra vào rồi!!!! - Ừ. - Mau tránh ra! Còn đứng đó? Di Di nhìn hắn, trong lòng càng so sánh càng thấy hãnh diện. Chồng cô vẫn là nhất! Không nói gì, Di Di đem túi to túi nhỏ đặt lên bàn phòng bếp. Trừ hai túi thức ăn ra. Tất cả đem lên phòng. 'Cạch' - Uống nước đi. - Không cần. Nghe vậy, Di Di liền thuận tay đưa ly nước mát vào cổ họng. Đi cả buổi, uống nước thật sảng khoái!! - Di Di, uống đi - Yêu chồng nha~ Đã từng có một người đưa cô ly nước mát được pha chút chanh cho cô giải mệt. Trong khi người đó vẫn chỉ nhìn cô uống mà mỉm cười, mồ hôi nhễ nhại nhưng trong mắt là sự thoả mãn tột cùng. Lúc đó, cô vui vẻ bất chấp mồ hôi mùi. Đưa miệng ngậm một ít nước chanh mà hôn anh, theo nụ hôn đó, hai người đều cảm thấy thật vui vẻ cùng hạnh phúc~ Giờ nghĩ lại, cô luôn được anh quan tâm đấy. Ha ha~ 'Cạch' Di Di ngẩng mặt lên trời chớp chớp, sao lại rơi nước mắt chứ? Phải vui vì đã từng có một người chồng tốt với mày như thế mới đúng chứ? Là sao đây? Hạnh phúc hay mất mát? Nhưng. . . Không biết nữa, thật nhớ anh . . . Thượng Cung Thiên . . . Chồng của em . . . Em phải làm gì đây? Di Di cứ đứng như thế, nước mắt lại rơi. Cô cứ để mặc như vậy, Thiên . . . Đến khi nào? Liệu có phải em không thể bên anh nữa? . . - ... Cả người chính là hơi thở của cô đơn. . . Anh không tự giác thấy tâm mình nhức nhối. Giật mình vì điều đó liền quay mặt đi, Nhạc Nhạc, em cũng từng như vậy. . . Khi em bước vào phòng cấp cứu, em cũng toàn là tuyệt vọng cùng đau lòng . . . Gian phòng khách rộng rãi, nhất thời chìm vào im lặng đến gai người. Liệu. . . Họ, có tìm được nhau? Tác giả không biết, chỉ để cho câu chuyện của họ tiếp diễn... phía trước là gì, ai biết đây? >>>>>>>>>> Đọc đến đây, Author cảm thấy hơi buồn. Huhu!!! Di Di của au, khi nào mới quay về!!! SO SAD ~ Round_dumplings.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55
Chương sau