Di Di chỉ còn 5 ngày, cô đã dùng một ngày để đi về đây.
Vì bị say máy bay nên đành nghỉ ngơi 'chút xíu'
Thế quái nào lại tỉnh dậy thì đi toi một ngày?
Vì vậy, Di Di buồn bã nhẩm tính, chỉ còn 4 ngày.
Cô thức dậy đã là 7:00.
Sơ sài rửa mặt cùng đánh răng qua loa liền đi xuống nhà, không có ai canh cửa nữa.
- Chào cô.
Thượng Cung Thiên đang gõ gõ máy tính, thấy có tiếng chân liền ngẩng đầu nhìn cô.
Cô ta ở dơ như lợn, cũng ba ngày vẫn không tắm, một bộ váy. Thật là lôi thôi lếch thếch.
- Sao nhà anh không có ai hết vậy?
- Có tôi và cô đó?
- Người hầu đâu? Anh ăn uống, dọn dẹp thì ai?
- Trước là họ, bây giờ~ Là cô!
- Cái gì?
- Đùa đấy, họ đang làm vườn.
- Anh hay đùa ha?
- Tôi rất vui tính.
- Ăn sáng chưa?
- Đã ăn.
- Vậy tôi sử dụng bếp anh nhé?
- ... Được.
Thượng Cung Thiên khẽ lưỡng lự, nơi đó. Chỉ có Nguyễn Nhạc là bước vào, bây giờ. . . Thôi vậy.
Anh nhìn cô ta đang loay hoay, có chút nhớ về Nhạc Nhạc. Ở trên đó, em có vui không?
Trên đám mây hồng, một cô gái xinh đẹp cùng đôi cánh đang nhìn vào quả cầu nhỏ, khẽ nói:
- Thiên~ Tạm biệt~
Đám thiên thần nhỏ khác đều nhanh chóng bước vào hội trường, Nhạc Nhạc cũng theo đó bước vào. Trước khi nhận lấy chén canh quên ký ức, cô vẫn mỉm cười, chắc chắn, kiếp sau em sẽ lại gặp anh.
(Hư cấu + Thần Kỳ) he he
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-la-vo-nam-chinh/1414372/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.