Di Di vui vẻ cầm lấy mấy hộp sữa, không có gì có thể diễn tả niềm hạnh phúc bây giờ.
Yêu anh lâu như vậy cúi cùng anh đã đặt cô trong lòng.
Nhưng, phải giải quyết 'Di Di' kia trong đầu anh mới được! Chỉ có cô mới có quyền yêu anh thôi, anh chỉ được phép yêu mình cô.
Thượng Cung Thiên nhìn Di Di, haiz,sao mấy bữa nay hắn thấy khó chịu vậy nhỉ?
Không thể hiểu được.
- Di Di, em ở đây nha, anh đi sang công ty.
- Không được, anh phải ở đây, nếu không, em sẽ giận anh luôn!
- Di Di, công ty có buổi họp rất quan trọng, đợi anh được không?
- Anh không quan tâm em sao?
Cô khóc lóc nhìn hắn, khó khăn lắm mới trở về với hắn, hắn lại muốn bỏ cô đi?
- Anh đi đi, đi đi..
- Di Di..
- Không sao, anh đi đi, em sẽ đợi anh, tối nay. Em có chuyện muốn nói.
Thượng Cung Thiên bước đi, anh hơi thấy mệt.
Di Di nhìn anh, Thượng Cung Thiên em muốn biết anh yêu cô ta hay yêu em...
Nếu anh yêu cô ta, thì...
Cô nhìn xuống bụng đang nhô lên kia, ánh mắt chán ghét nhìn hắn..
Đứa con này, không nhất thiết phải có.
Cô sẽ chặt đứt mối liên hệ giữa anh với cô ta, không trừ chút hậu họa...
Cô nhếch miệng cười, không phải cô độc ác, chỉ là, cô muốn có được tình yêu của anh thôi.
Dù không có, anh cũng chỉ có thể thuộc về cô...
------
- Thượng Cung Thiên, tôi muốn nói chuyện nghiêm túc với anh!
Di Di đẩy hắn ra, cố gắng không nhìn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-la-vo-nam-chinh/1414366/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.