Di Di chờ đợi, từ ngày này qua ngày khác.
Cô luôn nằm trên chiếc giường to lớn mà nhìn ra cửa sổ, nhìn mặt trời mọc rồi lại lặn xuống sau những dãy núi.
Một tuần rồi, cô ở đây đã một tuần, cô không biết làm sao để về với Thiên, có phải cô đã quá ích kỷ?
Cô xuyên vào một cuốn sách, sống, có được hạnh phúc.
Bây giờ, nó thật sự giống như một giấc mơ, tỉnh dậy, cô lại đối mặt với một rắc nhẹ, hai sinh mạng bị cô đâm chết.
Một tuần cứ như xác không hồn, cô vỗ nhẹ khuôn mặt mình, đi ra phòng tắm. Trên người cô chỉ là chiếc khăn tắm quấn quanh ngực.
Cô nhìn 'đống đất' kia, =___= sao cô bẩn vậy! Hèn gì thấy khó chịu trong người, quan trọng hơn là, bà Nguyệt tới thăm cô!!! =̣^=̣
Tại sao cứ phải trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng này mà có kinh chứ!!! Hả!!!
Cô chán nản, đi trong phòng tìm đồ.
Cô quên mất, đây không phải phòng mình, sao có đồ cho mình chứ!!!
Vậy đó, số cô thật nhọ!
'Cạch'
Cánh cửa mở ra = có thức ăn = có người hầu gái = có thể nhờ giúp đỡ = may mắn = thực hiện!
Chỉ là..
Khi cô quay đầu lại, hướng ánh mắt mong chờ nhìn hầu gái.
Đây là Thượng Cung Thiên!
Không phải chứ!!!
Cô trợn mắt nhìn hắn, bàn tay vẫn để lên trên ngực, cực lực kìm nén hơi thở, cô sợ, máu mà chảy sẽ không xong.
Cả người cô run rẩy nhìn hắn, bàn chân vô thức lùi lại. Hắn không định giết cô luôn chứ??
Bước chân hắn tiến lại gần cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-la-vo-nam-chinh/1414365/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.