Thẩm Vãn Tình cảm thấy bản thân là một người có sức chịu đựng rất cao. 
Biểu hiện cụ thể là vào lúc này… 
Khi cô đang rửa mặt, Tạ Vô Diễn vẫn luôn quan sát cô. 
Lúc cô bắt đầu chải tóc, vừa ngâm nga hát vừa chọn xem hôm nay nên dùng trâm cài nào, Tạ Vô Diễn vẫn nhìn cô. 
Cô quay trở lại bàn trang điểm, bắt đầu trang điểm cho mình thật quyến rũ, nhân tiện còn vô cùng thích thú cài lên một đóa hoa, Tạ Vô Diễn vẫn đang nhìn cô, hơn nữa còn phát ra một tiếng than ghét bỏ. 
Thẩm Vãn Tình nhịn, làm bộ như không nghe thấy. 
Nhưng mà, khi cô định bắt đầu thay quần áo, cô mới nhận ra bản thân đánh giá cao sức chịu đựng của mình. 
Ánh mắt sau lưng sáng ngời, như muốn đốt nóng lưng cô. Cô siết chặt chiếc váy nhỏ của mình, đang chuẩn bị cởi quần áo, thì bị ánh mắt thẳng thắn kia làm cho nghi ngờ cuộc sống. 
… Chẳng lẽ ngươi thật sự nghĩ rằng mình đang xem chương trình phát sóng trực tiếp sao? 
Thẩm Vãn Tình hít sâu một hơi, nắm chặt váy, đứng trước mặt Tạ Vô Diễn, nhìn thẳng vào mắt hắn, có ý đồ dùng ánh mắt ra hiệu khiến hắn có thể chủ động phản ứng hơn một chút. 
Tuy nhiên, hắn không có một chút phản ứng nào. 
Thậm chí hắn còn lộ ra biểu hiện không kiên nhẫn rằng “ngươi nhìn ta làm gì.” 
Cuối cùng, Thẩm Vãn Tình không thể nhịn được nữa, một bụng lời mắng thô tục muốn phun ra, nhưng vừa đến bên miệng thì vẫn nuốt xuống, sau đó nở một nụ cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-muon-nhan-vat-chinh-chia-tay-nu-phu-khong-muon-nam-nu-chinh-chia-tay/548355/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.