Hoàng đế có ôm cảm tình khác lạ với Nghiêm Lãng Tình, thời điểm nhìn nàng tự nhiên thấy thuận mắt hơn so với người ngoài. Nhưng dù vậy, hắn cũng không thể tự lừa dối lương tâm nói bánh chưng Nghiêm Lãng Tình gói ăn ngon hơn Lâm Đạm. Kết quả tranh tài sớm đã có, hắn hiện tại nói gì cũng vô ích, cứ thành thật với dạ dày mình thôi.
Nghĩ đến đây, hắn để đũa xuống từ từ nói: "Lâm Đạm, ngươi thắng."
Vừa dứt lời, trong nhã gian truyền tới tiếng vang giòn giã, hóa ra là Nghiêm Lãng Tình ném đũa xuống. Tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng ta, lại thấy nàng ta hốc mắt ửng đỏ, sắc mặt tái nhợt, tay chân phát run, tựa như không chịu nổi gánh nặng vậy. Cha nàng ta Nghiêm Thủ Nghiệp nhìn chằm chằm Lâm Đạm, mặt đầy vẻ oán phẫn và không cam lòng.
Lâm Đạm khom người hành lễ, trên mặt không có chút đắc ý nào: "Vậy thì mời Nghiêm ngự trù thực hiện đánh cược, trả lại kim đao và công thức nấu ăn."
Nghiêm Lãng Tình khó khăn há miệng, tựa hồ muốn nói chuyện, Nghiêm Thủ Nghiệp đã nhớn nhác kêu lên: "Không được, đó là đồ của cha ta, là của nhà họ Nghiêm ta, dựa vào cái gì phải cho ngươi?"
"Tổ sư gia trước khi lâm chung truyền cho cha ta, vậy đó là đồ của cha ta. Năm đó các ngươi muốn lấy từ tay ta về, bằng vào tay nghề của chính các ngươi, hôm nay ta lấy nó về, bằng vào tay nghề của chính ta, có gì không đúng?"
Nghiêm Thủ Nghiệp còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-lan-vao/2196268/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.