Ninh Tri: “Lâm Điềm Điềm không thể lấy hào quang của tôi thì có thể đổi mục tiêu rồi hại người khác không?” 
“Lâm Điềm Điềm chỉ có một cơ hội duy nhất để xác định mục tiêu. Cô ta đã chọn cô thì không thể thay đổi mục tiêu được.” 
Ninh Tri đã không còn lực để phỉ nhổ nữa: “Tôi thu thập mặt trời nhỏ trên người Lục Tuyệt thì liệu có ảnh hưởng xấu đến anh ấy không?” 
Ninh Tri tự nhận mình không phải là người tốt bụng gì, nhưng cô cũng không có ý định làm người sẵn sàng gây hại cho người khác vì ham muốn của bản thân như Lâm Điềm Điềm. 
Bá Vương nói với thái độ rất chính nghĩa: “Thu thập mặt trời nhỏ sẽ không làm tổn hại gì đến Lục Tuyệt, ngược lại còn có khả năng hỗ trợ rất lớn cho anh ấy sau này.” 
Lúc này Ninh Tri mới cảm thấy nhẹ nhõm. 
“Tiểu Tri, chị nghe bảo chiều nay Lục Tuyệt lại phát bệnh à, em không sao chứ?” Lâm Điềm Điểm thăm dò nhìn Ninh Tri. 
Hôm nay cô ta đã cướp được hào quang trên người Ninh Tri một lần cuối cùng, có thể thấy nước da trên người Ninh Tri lại tiếp tục trở nên xỉn màu xám xịt hơn trước, sắc mặt ố vàng, đôi mắt đen đẹp đẽ trước kia cũng đã mất đi tinh thần. 
Còn nhan sắc của cô ta thì lại ngày càng tốt hơn, thậm chí làn da cũng bóng loáng tinh tế, người ngoài nhìn thấy đều cực kỳ hâm mộ. 
Tất cả đều là của Ninh Tri trước đây, cô ta còn nhớ trong giấc mơ mình đã hy vọng trở thành Ninh Tri xinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-dao-hon-nua/270190/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.