Ninh Tri nhặt một mảnh khác lên, sau khi xác nhận lại nhiều lần cô mới đặt vào một góc. 
“Sai.” Lục Tuyệt lại sửa sai cho Ninh Tri. 
Cô xếp miếng thứ ba rồi lại được Lục Tuyệt sửa lại một lần nữa. 
Ninh Tri trợn tròn mắt. 
“Làm sao anh biết tôi đặt nó không đúng chỗ? Tất cả đều giống nhau mà.” Lời nói của Ninh Viễn vừa nói ra, trong nháy mắt đã có một đám mây đen nhỏ hiện lên trong ô hiển thị trên đầu Lục Tuyệt. 
Ninh Tri làm gì dám có ý kiến nữa? Vì mạng sống cô phải hèn mọn thôi: “Ây, là do tôi xếp sai.” 
Mặt trời nhỏ còn chưa ló dạng mà cô đã kéo được một đám mây đen rồi. 
Lục Tuyệt còn không thèm hừ tiếng nào, mặc kệ Ninh Tri, tiếp tục xếp hình, Ninh Tri chỉ có thể nhàm chán nghịch tóc của mình. 
Cô vốn đã chuẩn bị tinh thần phải hao phí thêm mấy tiếng ở trong phòng làm việc với Lục Tuyệt, nhưng không ngờ chỉ trong một tiếng mà anh đã làm xong. 
Ninh Tri hãi hồn. 
Lúc nãy khi xếp hình Lục Tuyệt còn không thèm nhìn đến bức tranh gốc, Ninh Tri lại so sánh với bức tranh gốc, ngay cả những chỗ phức tạp nhất cũng không bị ghép sai. 
Một bản đồ bầu trời đầy sao như vậy dù có liều mạng thì với hơn một nghìn mảnh ghép đã là rất khó rồi, vậy mà Lục Tuyệt còn không thèm nhìn tranh gốc. 
Lục Tuyệt đã nhớ kỹ bức tranh gốc rồi sao? 
Ninh Tri kinh ngạc nhìn anh không thể tin nổi, đường cong bên sườn mặt rõ ràng lạnh lẽo, khóe môi hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-dao-hon-nua/270189/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.