Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sầm Tuế cảm thấy buồn cười, lúc ở bên nhau anh chưa bao giờ cân nhắc đến cảm nhận của cô, không thèm quan tâm đến cô. Bây giờ cô đề nghị chia tay, vậy mà anh lại tỏ ra quan tâm, đúng là thú vị.
Cô mỉm cười, nhìn về phía Trần Vũ hỏi lại: “Không phải là anh muốn xin lỗi đó chứ?”
Sắc mặt Trần Vũ hơi cứng đờ, vẻ mặt trở nên hơi mất tự nhiên.
Nhưng anh còn chưa lên tiếng thì Lục Văn Bác ngồi trên chiếc xe máy điện màu đen của mình dừng trước mặt Sầm Tuế. Có hơi do dự, anh ta đưa mũ bảo hiểm cho Sầm Tuế rồi hỏi cô: “Tuế Tuế, đi được chưa?”
Sầm Tuế không nói hai lời mà lập tức nhận lấy mũ bảo hiểm của Lục Văn Bác, muốn ngồi lên xe máy điện của anh ta.
Nhưng cô còn chưa kịp bước đi thì cổ tay bỗng nhiên bị Trần Vũ túm lấy, nắm chặt không cho cô động đậy.
Sầm Tuế quay đầu nhìn anh, đụng phải ánh mắt vừa lạnh lùng vừa cứng rắn của anh.
Nhưng Trần Vũ lại không nổi nóng, anh hít một hơi, nhìn Sầm Tuế rồi nói: “Tôi xin lỗi em, ngày hôm đó tôi không nên quên mất chuyện xem phim, em… đừng tức giận.”
Sầm Tuế ngẩn người theo bản năng.
Cô không ngờ rằng kiếp này có thể nghe được lời nói khép nép như vậy từ miệng Trần Vũ.
Trần Vũ chưa từng nói xin lỗi với cô, mỗi lần cô làm mình làm mẩy, anh đều nói cô vô cùng phiền phức, thẳng thừng cúp điện thoại của cô.
Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, nhưng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360884/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.