Nhóm dịch: Thất Liên Hoa 
Không biết là không chấp nhận được chuyện mình bị đá, hay là không chấp nhận được chuyện cô gái vốn dĩ chỉ một lòng một dạ lấy lòng mình, thích mình bỗng nhiên thay lòng đổi dạ, bây giờ lại mỉm cười một cách đẹp đẽ với người đàn ông khác. 
Trần Vũ thở gấp, hơi thở thả lỏng rồi thắt lại, ngón tay xoắn vào nhau không biết bao nhiêu lần. 
Từ khi tiến vào, ánh mắt anh chưa bao giờ rời khỏi người Sầm Tuế, nhìn cô tới mức muốn tiến lên xách cái tên đeo kính kia ném ra ngoài! 
Tuy rằng trong lòng muốn làm vậy nhưng Trần Vũ cũng không thật sự làm ra hành động gì mất lý trí. 
Từ đầu tới cuối anh chỉ đen mặt, đen tới mức mấy người Uông Kiệt còn không dám nói lấy một câu cợt nhã, vẫn luôn yên lặng vùi đầu ăn thịt. 
Mấy người Uông Kiệt cũng không hiểu anh đang nghĩ gì, rủ anh ra ngoài tìm thú vui, hẹn em dâu tới chơi, anh không đi. 
Bảo anh đi tìm Sầm Tuế xin lỗi, hạ mình dỗ Sầm Tuế thì anh càng giống bị chọc giận hơn. 
Không xin lỗi không dỗ dành, không mở miệng giữ người ta lại mà bây giờ lại đi theo người ta. 
Bây giờ mọi chuyện đã rất sáng tỏ, lần này Sầm Tuế thật sự muốn chia tay, vô cùng quyết tuyệt, những chuyện cô làm lại càng quyết tuyệt hơn, muốn chờ cô quay lại khóc lóc xin làm lành là chuyện hoàn toàn không có khả năng. 
Uông Kiệt miệng nhai thịt, quay đầu nhìn Sầm Tuế và Lục Văn Bác một cái, sau đó lại quay đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360883/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.