Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sầm Tuế bắt taxi rời khỏi đường Thừa Cổ, thở ra một hơi, lúc này mới phát hiện bản thân đã quá mệt mỏi.
Hai đùi bủn rủn như bông, thắt lưng cứng cứn cũng có chút đau ê ẩm.
Bác tài hỏi cô muốn đi đâu, cô nói ra tên khu biệt thự nhà mình.
Kết quả vừa nói xong, lập tức nhận được điện thoại của Đào Mẫn Nhi, cô nàng ríu rít: "Tuế Tuế, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, cậu đến đây đi, mình gửi địa chỉ qua cho cậu."
Sầm Tuế mất một lúc mới nhớ đến, giữa trưa nay Đào Mẫn Nhi đã nói tổ chức tiệc chúc mừng cô gượng dậy được.
Lúc cô ở Cổ Thành thì thoáng cái đã hết trưa, điện thoại ước chừng cô đã đi hơn hai mươi ngàn bước, ngước mắt nhìn vô số đồ cổ, trong đầu nghĩ tới lui đều là tì hưu ngọc phật, tất cả sự việc, đồ vật, hình ảnh cần lưu giữ cô đều quên sạch sẽ.
Bây giờ mới nhớ tới, vội xốc lại tinh thần, đưa địa chỉ vừa nhận được cho bác tài: "Bác tài, phiền bác lái đến địa chỉ này."
Bác tài cũng dứt khoát đồng ý: "Không thành vấn đề."
Vì tổ chức lớn, Đào Mẫn Nhi và vài người mở hẳn một phòng bao ở quán rượu Ôn Cách Lai.
Căn phòng phía Nam nhìn ra sông, phòng khách cùng phòng ngủ tứ phía đều là cửa sổ sát đất, phóng tầm mắt có thể nhìn thấy toàn cảnh sông nước.
Lúc Sầm Tuế đến quán rượu được chỉ định, bên trong tất cả đã được bố trí xong xuôi.
Trên bàn bày đủ loại đồ uống màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360873/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.