Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đứng trước bồn rửa tay, Uông Kiệt mở vòi nước và nói chuyện với anh: "Chiều nay không có tiết học, vừa vặn ở sảnh phát thanh của trường chúng ta có cuộc thi ca sĩ trong khuôn viên trường đại học Thành phố Tô An, có muốn đi xem không?"
Bình thường Trần Vũ thuận miệng đồng ý, nhưng hôm nay tâm tình anh không ổn nên chỉ đáp lại một câu: "Nói sau đi."
Đi vệ sinh xong trở lại lớp học, Trần Vũ theo bản năng nhìn thoáng qua phía sau.
Không nhìn thấy Sầm Tuế ngồi ở chỗ đọc sách nữa, anh nhanh chóng thu ánh mắt lại.
Anh muốn xem, người phụ nữ này có thể chịu đựng được đến khi nào.
Chờ đến khi cô không thể chịu được mà phải quay đầu lại khóc lóc và cầu xin anh làm hòa, anh chưa chắc đã thoải mái đồng ý như xưa nữa đâu.
Trần Vũ nghĩ như vậy rồi bước lên bậc thang đi đến bên cạnh bàn học của mình.
Vừa định xoay người ngồi xuống chỗ ngồi thì chợt nghe phía sau truyền đến một giọng nói trong trẻo: "Trần Vũ."
Trần Vũ dừng động tác, đứng trên bậc thang và quay người lại.
Từ trên cao nhìn xuống, anh nhìn Sầm Tuế đứng trên bậc thang thấp hơn anh hai bậc, khóe miệng và đuôi lông mày đều nhuộm một nụ cười nhàn nhạt.
Anh lạnh mặt, có chút không kiên nhẫn mở miệng: "Lại có chuyện gì?"
Sao, thế nào rồi, không chịu được nữa sao? Muốn làm hòa với anh rồi?
Sầm Tuế hơi ngửa mặt lên, nhìn vào mắt Trần Vũ.
Cô lại đi lên một bậc thang, cách Trần Vũ gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360858/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.