Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng nói thế nào thì nói, khi cô là một công cụ thì thật sự cô là một trò đùa, cũng không có gì để oán giận.
Lúc này trong lòng cô bình tĩnh, đi đến giữa lớp cũng không dừng lại, thậm chí ánh mắt cũng không lệch một chút, đi thẳng về phía sau lớp học.
Chờ cho đến khi đi đến hàng ghế phía sau của lớp học, cô ngồi xuống và đặt túi trên vai xuống.
Trần Vũ ngồi ở chỗ ngồi, sắc mặt anh đã tối sầm lại, giữa hai hàng lông mày lại nhíu thành nếp.
Bạn bè của anh trợn mắt há hốc mồm, và những người khác đều... Mang vẻ mặt mờ mịt...
Sốc!
Vậy mà Sầm Tuế cũng không thèm liếc mắt nhìn Trần Vũ một cái, ngồi vào hàng ghế phía sau lớp học!
Nhưng bọn họ mờ mịt chưa được bao lâu thì giáo viên giảng dạy đã đến.
Chuông vào lớp kết thúc, giáo viên giảng dạy mở thiết bị giảng dạy đa phương tiện lên, nâng kính trên sống mũi và bắt đầu tiết học.
Tiết học này không có nhiều người nghe giảng, đa số mọi người đều lén lút lén lút dùng điện thoại di động ở dưới bàn học, nhiệt tình bàn tán về cảnh tượng không giống như thường ngày vừa rồi —— Vậy mà Sầm Tuế không ngồi bên cạnh Trần Vũ, thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn anh một cái, làm sao có thể chứ? Vừa nói chuyện vừa lén quay đầu lại nhìn, phát hiện Sầm Tuế ngồi ở chỗ ngồi cũng không nhúc nhích, giống như đang nghiêm túc đọc sách.
Đây thật đúng là không bình thường, xem ra không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360857/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.