"Ây dà, vậy ta có thể..." Hoặc trả Phượng Hoàng cho ta đi.
Nhưng không thể nói trắng ra như vậy, Thẩm Phụng Thiên là kẻ tiếc mạng.
Thấy Tư Đồ Yếm tỏ thái độ như vậy, ông ta cảm thấy mình có thể lợi dụng
Thẩm Diệu Âm một phen.
"Nếu ngươi coi trọng nó thì càng không nên cầm kiếm chỉ vào ta. Ta là cha nó, nói cách khác, ta cũng chính là..."
Ông ta chưa kịp nói xong đã bị Tư Đồ Yếm đâm cho một nhát. Trăm năm trước, Thẩm Phụng Thiên là kẻ vừa ích kỷ vừa chỉ làm vì lợi ích, không ngờ trăm năm sau tính cách vẫn không hề thay đổi. Hễ ai hay chuyện gì có lợi với ông ta, ông ta đều lấy ra lợi dụng, đúng là mặt dày không biên giới.
Chiêu thức của Tư Đồ Yếm cực nhanh. Hắn cau mày, không hề do dự kết liễu Thẩm Phụng Thiên, sau đó ngự kiếm bay lên, vệt sáng tích tụ trong lòng bàn tay. Lời niệm chú càng sáng rõ, mây đen bao trùm cả bầu trời Thanh Diễn Tông càng dày đặc.
Kể từ đó trở đi, chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ, sét giáng liên tục từ chín tầng trời.
Lôi kiếp này thuần túy hơn lôi kiếp mà đám Đại Trưởng lão kêu gọi nhằm đối phó Tư Đồ Yếm, đồng thời cũng đáng sợ hơn.
Hết đòn sét này đến đòn sét kia bùng nổ chốn này, mọi khe rãnh đều khô hạn xơ xác.
Tư Đồ Yếm thờ ơ, làm cho khu vực Thanh Diễn Tông nổ tanh bành. Cung điện lầu gác, mọi bảo bối mà Thẩm Phụng Thiên cướp đoạt từ Côn Luân động phủ đều tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-ga-thay-bi-sung-hang-ngay/1515644/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.