Năm thứ nhất sau khi kết hôn, Doãn Thiên Dã 23 tuổi, Tần Cảnh 20 tuổi.
Doãn gia là tứ đại đồng đường, cứ đến lễ tết, cả nhà Doãn Thiên Dã đều sum họp ở nhà ông nội, đến cả cô bảy đời cậu họ tám đời cũng đến.
Đặc biệt là tết Nguyên đán lại càng như vậy.
Đối với dâu mới về một năm như Tần Cảnh, về chuyện này, vô cùng đau khổ.
Cô vẫn biết phải bày ra một hình tượng dịu dàng khéo léo, đi theo sau Doãn Thiên Dã, vừa bước từng bước vừa nói “Chào chú Ba”, “Chào cô Tư”, “Doãn Tâm muội muội”, “Doãn Kỳ ca ca”…
Trong đầu phải cấp tốc ghi nhớ các khuôn mặt, thường xuyên qua lại, đến rồi đi, từ ông bà lão chín mươi mấy tuổi đến đứa bé sơ sinh còn khóc oe oe, tất cả cũng xém một trăm người, cô làm thế nào mà nhớ kỹ được.
Đương nhiên, quay người đi, đã quên ngay.
Bất quá, cho dù là quên, cũng không sao, bất cứ lúc nào thấy không nhớ được, liền vội vàng kéo Khiêu Khiêu và Đường Đường ra làm lá chắn.
Hai tiểu bảo bảo nộn nộn, tròng mắt đen xoay tròn, còn rất thích cười, ai nhìn cũng yêu.
Thế là người kia sẽ ngay lập tức bỏ qua chuyện Tần Cảnh còn chưa chào hỏi nhắc đến tên mình, ngược lại bắt đầu trêu chọc Khiêu Khiêu Đường Đường:
“Bảo bảo ngoan nha, chú là chú Sáu.” A đây là chú Sáu chồng cô Sáu.
“Baby ngoan, dì là dì nhỏ.” Đây chính là tiểu biểu muội.
Doãn Thiên Dã vốn đang nói chuyện với mấy anh em họ vui quên trời đất, vừa dời mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dung-coi-khinh-nu-chu/1414497/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.