"Tần Cảnh đứng ngắm cảnh trong thang máy, nhìn thang máy đi chậm xuống, có chút nghi ngờ.
Cô không hiểu thế nào vừa tỉnh ngủ, liền đứng trong thang máy. Cô vẫn không nghĩ ra mình tỉnh lại lúc nào mà đến chỗ này? Thực kì quái, chẳng lẽ hôm qua xem tiểu thuyết lâu quá, ngủ không đủ nên đầu óc không thanh tỉnh?
Tần Cảnh ngu ngơ gõ gõ đầu, đột nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Cô giật mình, mới phát hiện là tiếng từ trong túi xách của mình phát ra.Nhắc tới túi xách, Tần Cảnh lại giật nảy mình lần 2, túi xách Chanel số lượng hạn chế, không phải chứ? Cô không thích cái hãng 2 chữ C này, trước giờ đều không cần Chanel a!Cuống quít lấy điện thoại di động ra xem, trên màn hình là hai chữ to: An Nham?
An Nham? An Nham là ai? Cô chưa từng lưu số này, càng nói là không, hề, quen,….Trời đất!!! An Nham! Này không phải đấy là An Nham nam phụ trong tiểu thuyết ban đầu mà lại biến thành nam chính trong “ minh tinh quải đầu tường “ đấy chứ? Hôm nay sao nhiều kích thích vậy, không phải là cô lại xuyên qua đến cái thế giới trong tiểu thuyết đi? Liên hoàn xuyên, nhầm không vậy?"
Nữ chủ người ta vốn đang tốt đẹp, vì sao nữ phụ liền đột nhiên thành ra vạn năng, tỏa đủ mọi ánh hào quang, mà không chỉ vậy, lại không nói hai lời cho cô là kẻ thù? Cái tên độc giả xuyên qua thành nữ phụ này, không phải nên cùng nữ chủ bình thường hóa quan hệ sao?
Chao ôi, nữ chủ cũng không có dễ làm như vậy, nào thì làm ba ba bực mình, đối phó với một biển nam nhân cặn bã, đề phòng nữ phụ, tránh né mấy nam nhân muốn tiềm quy tắc XX mình, mà lại còn phấn đấu đạt ước mơ đạo diễn sự nghiệp vô tận, còn có ai so được với nữ chủ?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.